Chương 36: Nửa trong suốt

Cách lớp y phục, anh xấu xa mà cào nhẹ một cái, Ôn Tri Hòa phảng phất như vẫn chưa thoát khỏi trạng thái kia, lại bắt đầu r. ỉ n.ư.ớ.c.

Bàn tay đang đặt trên đĩa sứ xoa đầu lạc dừng lại, răng đang nhai trong miệng cũng ngừng hẳn, Ôn Tri Hòa hoang mang nhìn anh, nhất thời không nói nên lời.

Đây không nghi ngờ gì là một câu nói hạ lưu đáng sợ, nhưng điều đáng sợ nhất là, cô vậy mà thật sự nghiêm túc suy nghĩ xem, bản thân liệu có thể… chịu đựng được nữa không.

Nhưng cô nghĩ, bất luận cô lắc đầu hay gật đầu, chỉ cần Hạ Trưng Triều có ý nghĩ đó, nhất định sẽ nắm lấy mắt cá chân cô, siết chặt vòng eo nhỏ, mặc sức mà thúc vào.

Nhưng cô…

"Em đã sắp xếp lịch trình rồi." Ôn Tri Hòa nhẹ giọng nói.

Bộ dạng cô khó chịu vì đau đớn nhưng lại thoải mái đến rên khẽ trông rất đáng yêu, nhưng lại phóng túng thêm một ngày nữa, hiển nhiên sẽ khiến cô bị "chơi" đến mức xảy ra sự cố, hoàn toàn là một con búp bê thủy tinh dễ vỡ.

Hạ Trưng Triều sao có thể cho phép cô tan nát tả tơi, huống chi anh quả thật tò mò về lịch trình ngày mai.

Anh véo véo phần thịt mềm mại, đôi mắt hơi khép, đáp lại trịnh trọng ấm áp: "Ừm, ngày mai muốn làm gì, tôi đều nghe theo em."

Người xấu, còn chưa chịu bỏ tay ra. Ôn Tri Hòa thầm nghĩ trong lòng, khó chịu đến mức khép chân lại, cầu xin: "…Anh bỏ tay ra được không, nếu không em ăn không vô mất."

Hạ Trưng Triều lại cười, biết rõ còn cố hỏi: "Em kẹp chặt tay tôi, làm sao tôi lấy ra được?"

A, sao anh có thể như vậy! Ôn Tri Hòa tức giận đến nắm chặt tay, đôi mắt trợn tròn xoe, vô cùng tủi thân.

Hạ Trưng Triều không trêu cô nữa, chỉ dùng ngón tay vừa chạm vào "nơi đó", véo nhẹ má cô.

Không biết có phải ảo giác của cô không, Ôn Tri Hòa hình như lại ngửi thấy mùi hương thuộc về chính mình.

… Người này cố ý không muốn cho cô ăn cơm sao?

Điều đáng xấu hổ là, cô đói đến mức không chịu nổi, vẫn có thể tiếp tục ăn cơm.

Hạ Trưng Triều cũng không rửa tay, thong thả ung dung lạ thường mà cắt bít tết.

Ôn Tri Hòa cúi đầu, quán triệt câu "ăn không nói, ngủ không nói", nhưng Hạ Trưng Triều vẫn chưa buông tha khoảnh khắc thanh nhàn này.

"Mấy ngày nay em rất bận à?" "Hơi hơi ạ."

"Bận cái gì?" Hạ Trưng Triều nghiêng đầu liếc cô.

Những ngày không gặp mặt trước đây, Ôn Tri Hòa cũng có báo cáo với anh, nhưng Hạ Trưng Triều có xu hướng thích nghe báo cáo trực tiếp hơn, bởi vì như vậy rõ ràng hơn nhiều so với vài dòng chữ trên màn hình.

Trong đĩa còn thừa mấy miếng thịt, Ôn Tri Hòa thấy anh bày ra bộ dạng chăm chú lắng nghe, chỉ có thể ngoan ngoãn kể rõ từng việc một.

Mà công việc của cô cũng chỉ đơn giản có vậy, họp hành không dứt, làm việc liên tục không ngừng nghỉ, dù rằng cô hoàn toàn có thể buông tay để nhà sản xuất lo liệu.

Rất nhiều lúc, Hạ Trưng Triều là một người biết lắng nghe, anh có thể chuyên tâm nghe cô nói, hơn nữa còn đưa ra những kiến nghị khá tốt, nói đến công việc yêu thích, Ôn Tri Hòa làm không biết mệt, cũng sẵn lòng chia sẻ với anh.

Mấy miếng thịt bò Ôn Tri Hòa ăn sạch không còn một mẩu, chỉ còn lại nhánh hương thảo dùng để trang trí, cô hai tay đan vào nhau đặt trên bàn ăn, nghiêng người về phía Hạ Trưng Triều, cười cong mắt: "Chờ kịch bản gần hoàn thành, dự án chính thức được duyệt, em sẽ đến Gia Quận để quay phim, lúc đó có lẽ sẽ quay rất lâu… Em rất mong đợi, đây là lần đầu tiên em quay một bộ phim chế tác lớn như vậy."

Lúc cô nói chuyện mang theo nụ cười, đôi mắt cong lên như ẩn chứa hai ngọn đèn, sáng rực rỡ.

Đã có vài lần, Hạ Trưng Triều nhìn thấy bộ dạng lúc làm việc của cô, đó là một trạng thái toàn tâm toàn ý nhập tâm, chuyên chú không màng đến xung quanh.

Dù cô có non nớt, thiếu kinh nghiệm, suy nghĩ kỳ lạ đến đâu, Hạ Trưng Triều cũng không thể phủ nhận, cô rất yêu công việc này, rất yêu điện ảnh.

Gia Quận cách Yến Bắc 2500 km, đi máy bay thẳng chỉ mất ba bốn tiếng, đến vùng nông thôn chắc chắn còn phải mất thêm chút thời gian di chuyển, chu kỳ quay một bộ phim, chậm thì bốn tháng, nhiều thì một năm.

Với tác phong làm việc của Ôn Tri Hòa, cô có lẽ sẽ cố gắng hoàn thành trong vòng một năm, cho nên thời gian quay phim ít nhất là ba tháng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!