Chương 49: Thật sự rất ngon

Tôn Miểu đã quen rồi, cô nàng lấy ra toàn bộ giấy tờ và thông báo chính thức của chính quyền, mang lý lẽ ra nói chuyện, chỗ này được phép bày bán.

Bảo vệ gãi đầu, nhìn có vẻ không dễ nói chuyện như bảo vệ ở khu dân cư hay trước tòa nhà Kim Sa, nói thẳng một câu:

"Chỗ này của bọn tôi không cho bán hàng rong."

"Cô cũng thông cảm cho tôi một chút, chỗ này là khu phục vụ khách cao cấp, người ta lái xe tới mà thấy cái xe bán đồ ăn nhỏ của cô, không chừng còn phản ánh với sếp tụi tôi, rồi tụi tôi lại bị trừ lương thì khổ."

Có lẽ lần này bảo vệ khó nói chuyện còn vì một lý do khác, Tôn Miểu thực sự đang bày quầy ngay trước cổng lớn của người ta.

Tôn Miểu cũng không muốn làm khó anh ta, nhưng chỗ này do Hệ Thống chỉ định, cô nàng vừa định thương lượng với nó trong đầu thì Hệ Thống... giả chết. Nó nhất quyết bám lấy cái cột đèn này như thể định cư luôn ở đây vậy.

Tôn Miểu thở dài, tính nói thêm vài câu với bảo vệ, thì đúng lúc đó có tiếng động cơ xe thể thao vang lên.

Bảo vệ theo phản xạ quay lại nhìn, Tôn Miểu cũng nhìn theo, thấy xe thể thao này có vẻ quen quen. Không cần đoán cũng biết, người bước xuống xe chắc chắn là cô gái hiphop.

Quả nhiên, cô gái hiphop bước xuống xe, đóng cửa cái cạch.

Cách ăn mặc của cô ấy đúng chuẩn phú nhị đại, tuy Tôn Miểu không nhận ra hãng quần áo, nhưng chỉ nhìn thôi cũng đoán được đắt đỏ cỡ nào, bảo vệ cũng nhận ra điều đó.

Nắng hôm nay không quá gắt, nhưng cô gái hiphop vẫn đeo kính râm. Loại màu đỏ mâm xôi, trùng với áo khoác và váy ngắn, thậm chí cả đôi bốt ngắn cũng cùng tông màu.

Cô ấy tiến lại gần, Tôn Miểu có hơi ngạc nhiên, chưa tới 10 giờ mà cô ấy đã dậy rồi à?

Chưa kịp đi xa, Tôn Miểu đã thấy cô gái ya

-bi cũng bước xuống từ ghế phụ.

Tuyệt quá, cô gái hiphop và cô gái ya

-bi, đúng là trời sinh một cặp.

"Cô chủ Tôn của tôi ơi, tôi sợ tới trễ lại bị bán sạch đồ mất! Sao mà vịt kho còn giới hạn số lượng nữa chứ, cho tôi xem với nào!" Cô gái hiphop bước lại gần, nói năng chẳng kiêng dè, hoàn toàn không nhận ra không khí giữa Tôn Miểu và bảo vệ có chút gượng gạo.

Cô gái ya

-bi thì tinh mắt hơn nhiều, kéo tay cô bạn: "Hình như cô chủ Tôn đang bị làm khó."

Nhìn Bảo vệ có vẻ hơi lúng túng, Tôn Miểu lập tức giải thích:

"Không có gì đâu, anh ấy cũng chỉ làm theo nhiệm vụ thôi, mà cũng đâu có nói nặng lời gì, anh ấy nói chuyện đàng hoàng lắm."

Nói xong câu này, rõ ràng thấy bảo vệ thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn thấy vậy, Tôn Miểu không khỏi cảm thán trong lòng: 'Quả nhiên làm ngành dịch vụ không dễ dàng chút nào.'

Dưới ánh nhìn sát sao của bộ đôi hiphop và ya

-bi, Tôn Miểu tiếp tục thương lượng với bảo vệ, nhưng anh ấy vẫn giữ lập trường:

"Nếu cô còn bày hàng ở đây, tôi đành phải gọi cảnh sát."

"Ừm, anh cứ gọi đi."

Trong lúc bảo vệ đi gọi điện, Tôn Miểu tranh thủ tiếp đón hai vị khách quen.

Cả hai đều gọi một phần miến huyết vịt, thêm hành lá và rau mùi, nhất định phải cho cay, cho tê, thêm dấm, Tôn Miểu biết khẩu vị của họ đậm lắm mà.

Cô gái hiphop lại hỏi tiếp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!