Nói xong câu đó, vẻ ngại ngùng của Tôn Miểu càng rõ ràng hơn hẳn.
"Ờ... bánh kẹp thịt bò cũng bán hết rồi, tôi chuẩn bị dọn về luôn rồi."
Cô y tá ngớ người. Cô ấy biết cơm chiên trứng của Tôn Miểu ngon, nhưng không ngờ bánh kẹp thịt bò cũng được ưa chuộng đến vậy, mới chiều mà đã bán sạch rồi. Bạn cô y tá cũng kinh ngạc 'bánh kẹp thịt bò bán chạy dữ vậy? Đã hết sạch luôn rồi?'
Cô y tá đứng ngây ra tại chỗ, suy nghĩ một lúc rồi vẫn hỏi: "Vậy mai mấy giờ cô bán vậy?"
"7 giờ sáng tới 7 giờ tối."
Cô y tá như thể đã hạ quyết tâm: "Được, vậy mai tôi tới mua."
Tôn Miểu nghĩ ngợi một chút, rồi móc điện thoại ra: "Vầy đi, tôi có cái nhóm, mỗi tuần sẽ đăng thông báo tôi bán gì, bán ở đâu, cô có muốn vô không?"
Lần này cô y tá không còn do dự nữa, dứt khoát đáp: "Muốn, cho tôi vô với!"
Sau khi cô y tá được thêm vào nhóm xong thì mới kéo bạn đi. Tôn Miểu thì thu dọn xe hàng cực kỳ nhanh gọn, đạp lên là chạy vù đi luôn. Trên đường lái xe về, cô nàng cảm thấy điện thoại trong túi rung liên hồi. Đợi đến lúc dừng đèn đỏ mới lấy ra xem thì thấy một đống tin nhắn nhảy vào.
Vừa mở ra đã thấy một đám người lạ hoắc hoắc đang thi nhau @ cô nàng.
[@Hôm nay tôi cũng chăm chỉ bán hàng, cô chủ nhỏ giỏi ghê nơi! Lén lút đi bán bánh kẹp thịt bò nữa chứ, tụi tôi còn đang đợi món cơm chiên trứng của cô đây này!]
[@Hôm nay tôi cũng chăm chỉ bán hàng, alo? Sao lại đi bán bánh kẹp thịt bò? Còn cơm chiên trứng thì sao? Không bán nữa hả?]
Chỉ cần nhìn nội dung là biết mấy người này toàn là khách nghiện cơm chiên trứng. Tôn Miểu trượt lên xem thử, nhóm vốn chỉ có hơn 30 người, giờ đã vượt ngưỡng 50. Kéo lên chút nữa thì thấy cô y tá đang kéo người vào liên tục. Tôn Miểu nuốt nước miếng cái ực, quyết định... giả mù sa mưa coi như chưa thấy gì.
Dù sao thì WeChat cũng đâu có hiển thị "đã đọc" hay "chưa đọc", Tôn Miểu thật sự cảm ơn WeChat.
Đèn đã chuyển xanh, Tôn Miểu vặn tay ga, phóng xe đi luôn. Kệ cho điện thoại rung điên cuồng trong túi, cô nàng cũng không thèm nhìn lấy một cái.
Hôm nay về sớm hơn mọi hôm, lúc bán còn chưa ăn tối, về đến nhà Tôn Miểu mới hâm đồ lại rồi từ từ ăn. Trong lúc ăn cơm, cô nàng mới rảnh tay lướt tiếp tin nhắn.
Lúc này, khách bên món Mala xianggou cũng bắt đầu phản ứng. Trong nhóm bắt đầu xuất hiện cảnh "đối đầu" giữa khách Mala xianggou với khách cơm chiên trứng, mở đầu cho một màn "trò chuyện vui vẻ" cực náo nhiệt.
[Gì cơ? Cô chủ nhỏ còn bán cơm chiên trứng nữa hả? Bán cái gì mà bán, có trở lại cũng phải là món Mala xianggou trước chứ! Mala xianggou mới là chân ái của nhân gian!]
[Tôi đồng ý, có bán thì bán Mala xianggou đi]
[? Gì? Mấy người còn biết chủ quán họ Tôn luôn à? Trời đất, cập nhật lẹ thiệt. Nhưng mà Mala xianggou thì có gì ngon, cay muốn xỉu, cơm chiên trứng mới ngon!]
[Cơm chiên trứng chỗ nào mà không có bán, phải bán Mala xianggou! Mau trả lại Mala xianggou cho tụi tôi!]
[Mala xianggou người ta cũng có loại cay và không cay nha, đừng có chưa ăn đã nói bậy là cay xé lưỡi!]
[Đúng vậy! Còn nữa, cái nhóm này là khách của Mala xianggou tụi tôi lập ra đó, đám cơm chiên trứng mấy người có tư cách gì chõ vô?]
[Tôi thấy cơm chiên trứng cũng bình thường thôi, ăn ngấy gần chết.]
[? Chưa ăn mà bịa đặt vậy hả? Cơm chiên trứng của cô chủ chủ không hề ngấy, còn rất thanh đạm, ngon miệng nữa đó! Cơm chiên trứng mới xứng đáng quay lại!]
[Rõ ràng tụi tôi là khách đầu tiên, nhóm này là của tụi tôi mà, sao giờ toàn thấy người lạ không vậy trời.]
Hai bên tranh cãi dữ dội, nhưng chưa thấy cô gái hiphop đâu, chắc cô ấy đang bận đi quẩy rồi. Đang nghĩ vậy thì cô gái hiphop đã nhảy vào chiến trận:
[Tôi thấy món nào cũng ngon mà, cô chủ nhỏ giờ còn bán thêm bánh kẹp thịt bò nữa, ngon lắm luôn đó. Ủa khoan, trong nhóm này không lẽ có người vẫn chưa ăn thử hả?]
Dưới màn cà khịa của cô gái hiphop, mấy người đã ăn bánh kẹp thịt bò hôm nay cũng lên tiếng.
Mẹ của Chu Linh:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!