Chương 30: Đi chợ mua thịt bò

Tôn Miểu không giấu nổi nụ cười trên môi, vừa cười vừa gửi lại một sticker hình chú chó Shiba ngoan ngoãn nói "Cảm ơn".

Sau khi Tôn Miểu tiếp tục lái xe, Hệ Thống bắt đầu léo nhéo trong đầu cô nàng:

[Thích thì theo đuổi đi, chỉ biết ngồi cười khúc khích với tin nhắn thì có ích gì.]

Lần này Tôn Miểu cũng đành phải thừa nhận, cái Hệ Thống này đúng là miệng lưỡi độc địa, chỉ cần một câu đã khiến cô nàng đeo ngay chiếc "mặt nạ đau khổ":

"Cậu không hiểu đâu, nếu thật sự dễ như vậy thì tốt rồi."

Nếu cô nàng là nhân vật 2D trên giấy, thì chẳng cần nghĩ ngợi gì, cứ yêu đương bùng nổ một trận là xong.

Nhưng ai cũng đang sống trong thế giới thật, có quá nhiều chuyện bất lực phải đối mặt.

Chỉ riêng chuyện điều kiện vật chất thôi, cái hố sâu không thể vượt qua giữa cô nàng và Tô Thụy Hi cũng đủ khiến cô nàng chùn bước, huống chi... Tô Thụy Hi lại là gái thẳng. Gái thẳng đó, lại còn là gái thẳng có đầy đủ ba mẹ yêu thương. Nếu thực sự đến với Tô Thụy Hi, thứ đang chờ cô nàng không chỉ là ánh mắt thất vọng của ba mẹ đối phương, mà có lẽ còn là lời mắng nhiếc, khinh thường. Gia đình vốn đang hạnh phúc của Tô Thụy Hi, thậm chí có thể vì cô nàng mà tan vỡ.

Nếu thật lòng yêu người ta... sao nỡ để cô phải gánh chịu những điều đó chứ.

Đối mặt với những băn khoăn của Tôn Miểu, hệ thống lại buông thêm một câu khiến mặt nạ đau khổ của cô nàng dày thêm vài lớp:

[Vậy thì để cô ấy cũng trở thành trẻ mồ côi là được rồi.]

"Tôi thay mặt Tô Thụy Hi gửi lời cảm ơn nhé!"

Đúng là biết nói chuyện ghê nơi... Cho nên mới nói, Hệ Thống mãi mãi chẳng hiểu lòng người.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lời Hệ Thống nói cũng không hẳn vô lý. Tôn Miểu có thể thoải mái chấp nhận bản thân là đồng tính nữ, một phần cũng vì cô nàng là trẻ mồ côi. Cô nàng không cần phải chịu trách nhiệm với bất kỳ ai, không cần đền đáp báo hiếu ba mẹ, không phải đối mặt với gia đình, cô nàng đồng tính thì đã sao, cũng đâu ảnh hưởng đến ai.

Dù vậy, cô nàng vẫn giữ một chút tư tâm. Cô nàng đã đổi tên trong danh bạ của Tô Thụy Hi thành "Chị Tô Tô".

"Chị Tô" nghe nghiêm túc quá, không hợp với Tô Thụy Hi. Đổi thành "Chị Tô Tô", dù có bị ai nhìn thấy cũng dễ giải thích.

Hehe, Chị Tô Tô.

Sau khi về nhà, Tôn Miểu dọn dẹp lại xe bán đồ ăn của mình. Quay về phòng chơi điện thoại một lúc rồi lên giường ngủ. Cô nàng ngủ rất sớm, chưa tới 9 rưỡi đã chìm vào mộng. Bởi vì sáng hôm sau, cô nàng phải dậy rất sớm.

9 rưỡi tối ngủ, 4 rưỡi sáng dậy. Tôn Miểu bật dậy khỏi giường, rửa mặt chải đầu sơ qua. Cô nàng chẳng cần skincare gì cả, dù sáng có chăm chỉ dưỡng da nửa tiếng, thì lúc đi bán hàng mồ hôi đổ đầy mặt cũng trôi sạch sẽ hết.

Da Tôn Miểu hơi thô ráp, nhưng nhờ còn trẻ, nước da vẫn hồng hào khỏe mạnh, lại thêm thói quen ngủ sớm dậy sớm nên nhìn vẫn rất ổn.

3 phút đánh răng rửa mặt, tiện tay bôi chút lotion, thế là xong công đoạn làm đẹp. Cô nàng còn soi gương tự luyến một chút: "Không tệ, với cái gương mặt nhỏ này mà chịu khó ăn diện tí, vào quán bar đồng tính cũng đủ khiến bao cô gái phải rụng tim vì mình, một nàng T(*) bánh bèo chính hiệu!"

(*)Nàng T / T (Niáng T) trong tiếng Trung: là Tomboy nhưng có phong cách nữ tính, kiểu vừa mạnh mẽ lại vừa biết điệu, pha trộn giữa T và P.

"Thời nay mấy ông T nam tính hết thời rồi, tới lượt tụi tôi lên ngôi nha!"

Tôn Miểu lẩm bẩm mấy lời Hệ Thống nghe không hiểu, thật ra chỉ là đang tự cổ vũ bản thân. Cô nàng vừa hát nghêu ngao vừa nấu một tô bún ăn sáng, dùng lại phần bún còn dư lúc trước làm món Mala xianggou.

Khi đó cô nàng thấy bún mình nấu ngon quá, nên đã làm dư ra một mớ, mang ra tiệm đóng gói chân không, nhét hết vào tủ đông để dành ăn dần.

Ăn xong một tô bún, mới hơn 5 giờ một chút. Tôn Miểu lái xe hàng rong của mình tới chợ đầu mối. Quầy bán thịt bò cô nàng đã chọn kỹ càng từ trước cũng mở cửa rất sớm. Khi cô nàng tới, quầy đã bắt đầu xẻ thịt, còn có nhiều chủ quán nhỏ đang chờ mua thịt đem về.

Tôn Miểu vừa nhìn đã biết thịt này cực kỳ tươi, chắc mới chuyển đến tối qua, rạng sáng nay mổ.

Chủ quầy thịt xử lý máu cũng khá sạch sẽ, nhưng trên thịt vẫn còn màu đỏ tươi, máu nhỏ tí tách thành vũng dưới sàn. Người xung quanh chẳng ai để tâm, Tôn Miểu cũng quen rồi.

"Tiểu Tôn lại đến mua thịt bò à?" Tôn Miểu mua thịt ở đây không ít, lúc trước bán lẩu cay cũng cần dùng bò viên và thịt bò ướp. Cô nàng lại trẻ trung xinh đẹp, khiến chủ quầy nhận ra ngay.

Chủ quầy thịt là một người phụ nữ vóc dáng to khỏe, vai u thịt bắp, nhưng nụ cười lại hiền hậu, tử tế. Không có vóc dáng này thì cũng khó mà làm nghề được, vì bà ấy phải xử lý nguyên con bò. Dưới tay bà ấy, những tảng thịt như bay lên, thoạt nhìn cực kỳ thành thạo, ngay cả đàn ông cũng chưa chắc làm giỏi bằng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!