Sáng hôm sau, Tôn Miểu thức dậy, làm bữa sáng cho Tô Thụy Hi xong, cô nàng chuẩn bị ra ngoài. Khi đi tới cửa hông, cô nàng thấy ngay trên tủ bên cạnh có một đống đồ mà Tô Thụy Hi đã chuẩn bị sẵn cho cô nàng, nào là găng tay, nào là bịt tai, cái gì cũng có đủ.
Tôn Miểu mặc áo phao dày cộp trước, rồi mới lần lượt khoác hết từng món vào người. Sau khi mặc xong, cô nàng cảm thấy mình y như một cục tròn vo. Nhưng đây đều là minh chứng cho tình yêu của Tô Thụy Hi, nên cô nàng tuyệt đối sẽ không tháo xuống.
Huống hồ, trời hôm nay cũng rất lạnh.
Noel, đã cuối tháng Mười Hai rồi. Thời tiết thành phố này không quá lạnh, chưa từng xuống âm độ, nhưng lúc này đây, Tôn Miểu mới thấm thía cái gọi là lạnh ẩm của phương Nam đáng sợ thế nào. Nhất là lúc trời có tuyết, chạy xe điện ngoài trời bị rét đến khó tin.
Cho dù đã cố gắng quấn người thật kín, nhưng vừa đẩy xe ba bánh ra, tiếp xúc với gió ngoài trời, Tôn Miểu vẫn không kìm được mà rùng mình một cái.
Khăn quàng đã quấn kín nửa dưới gương mặt, nửa trên có kính chắn gió của nón bảo hiểm che lại, vậy mà vẫn có từng luồng gió len lỏi chạm vào mặt. Cái cảm giác ấy, chẳng khác nào từng mũi băng nhọn chích lên da, vừa lạnh vừa rát.
"Cố lên Miểu Miểu, không sợ khó khăn, xông pha nào!"
Cô nàng tự cổ vũ bản thân một tiếng, rồi dứt khoát phóng đi.
Từ hôm qua tuyết cứ rơi mãi đến tận bây giờ, mặt đất rất trơn trượt, may mà trước khi ra ngoài, Tôn Miểu đã vào không gian Hệ Thống thay lốp chống trượt. Nhưng dù vậy, cô nàng vẫn chạy rất chậm, chỉ sợ sơ sẩy một cái là trượt ngã.
Ban đầu, trên đường đến chỗ bày quầy, Tôn Miểu nghĩ rằng với thời tiết khắc nghiệt thế này, chắc chẳng mấy ai ra đường. Nhưng sự thật thì ngược lại khách đến đông bất ngờ, ngay cả hai tiểu thư nhà giàu là bộ đôi hiphop và ya
-bi cũng xuất hiện, còn xếp đầu hàng.
Hai người họ che chung một cây dù. Thấy Tôn Miểu tới, Cô gái hiphop hít mũi than thở:
"Nhanh nhanh nào, cô chủ Tôn, tôi sắp đông cứng rồi, chỉ chờ cô thôi."
Tôn Miểu bật cười, vội đẩy xe vào chỗ. Lần này mọi người đều nhanh nhẹn tới giúp cô nàng dựng quầy. Cái xe ba bánh của Tôn Miểu là hàng Hệ Thống đặc chế, nhiều bộ phận tiện lợi, còn có cả mái che.
Cô nàng giơ tay, bật ra một tấm bạt che từ mép xe, tạo thành khoảng nhỏ chắn tuyết phía trước. Lại vòng ra sau kéo thêm một tấm nữa, rồi đặt bàn dưới mái bạt sau xe.
Khi Tôn Miểu quay lại chuẩn bị làm bánh kẹp trứng, cô gái hiphop ngạc nhiên nói:
"Ủa, cô chủ Tôn, cô đổi xe nhanh vậy? Hôm qua tôi nhớ chưa có mái che mà? Xe này cô đặt ở đâu vậy, có mái bạt tiện ghê."
Phía sau cũng có khách quen phụ họa:
"Này, xe ba bánh của cô chủ Tôn nhìn cũng hay đó nha, mang đi dã ngoại cũng ngon, mà pin cũng xịn nữa. Lần trước đi tận khu trường học xa vậy mà chạy một vòng đi về vẫn đủ đó."
Tôn Miểu cười hì hì cho qua, dĩ nhiên không thể giải thích rằng đây là công nghệ đen từ Hệ Thống.
Cô nàng làm bánh kẹp trứng cho bộ đôi hiphop và ya
-bi. Hai người cầm được bánh cũng không vội ăn. Cả hai chỉ mang găng nửa ngón, ngón tay lạnh buốt rút trong túi áo, giờ được dịp ôm lấy cái bánh nóng hổi để sưởi tay.
Cả hai ríu rít kéo nhau qua bàn ngồi xuống ăn.
Ăn xong, cô gái hiphop quay lại thanh toán, còn lỡ lời:
"Ui cha, sắp đến Tết Dương Lịch rồi, đến lúc đó bọn mình..."
Câu nói chưa kịp dứt đã bị cô gái ya
-bi đá một cái, kéo đi ngay:
"Đi thôi, ai rảnh nghe cậu lảm nhảm."
Thấy cô gái ya
-bi lôi người đi mất, Tôn Miểu mới thở phào nhẹ nhõm. Nghe cô gái hiphop nhắc Tết Dương Lịch, cô nàng thấy tim đánh trống, sợ cái miệng "thẳng thắn" của cô ấy buột miệng nói ra chuyện cô nàng mời hai người họ về nhà ăn cơm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!