Tôn Miểu gật đầu lia lịa, cô nàng rất muốn xin đường link.
Nhưng không phải để cô nàng mặc.
Tôn Miểu là một người cực kỳ sợ lạnh. Cô gái hiphop còn phải bị chị gái ép mới chịu mặc quần giữ nhiệt, trong khi Tôn Miểu từ sớm đã mặc quần giữ nhiệt, sợ lạnh đến phát run. Nhưng Tô Thụy Hi lại nhất quyết không chịu mặc quần giữ nhiệt.
Giữa trời lạnh thế này, Tô Thụy Hi vẫn diện quần tây, đi giày cao gót. Nhìn thì rất đẹp, nhưng Tôn Miểu nhìn thôi đã thấy lạnh sống lưng. Bản thân Tô Thụy Hi thì không mấy bận tâm, vẫn chỉ ăn mặc đơn giản, trong mặc sơ mi, ngoài khoác thêm áo măng
-tô.
Khi Tôn Miểu nhắc nhở, Tô Thụy Hi còn phản bác đầy lý lẽ:
"Em thấy không, chị đâu có lạnh. Mỗi sáng trước khi ăn sáng chị đều khởi động xe cho nóng, lên xe là có điều hòa bật sẵn. Lái xe tới công ty, gửi dưới hầm rồi đi thẳng vào thang máy, bên trong công ty cũng có máy sưởi. Có gì đâu mà lạnh."
Nghe thì hợp lý, nhưng Tôn Miểu nhanh chóng vạch trần cái tính sĩ diện chết cứng của Tô Thụy Hi:
"Nhưng chị Tô Tô à, bãi đậu xe dưới hầm đâu có máy sưởi, trong thang máy cũng không. Đúng là những chỗ đó không lạnh bằng ngoài trời, nhưng so với trong xe hay trong văn phòng thì vẫn lạnh hơn nhiều. Mà cơ thể đang ấm lại bước vào chỗ lạnh đột ngột, mặc ít như chị dễ bị cảm lắm."
Chưa kể, chị mới mua nhà xưởng, lại đang sữa chữa, sang năm dọn vào, bãi đậu xe lại ở ngoài trời. Lúc đó mùa đông sẽ lạnh hơn bây giờ nhiều!"
Thấy Tô Thụy Hi vẫn chưa lay chuyển, Tôn Miểu nhắm đến điểm mấu chốt:
"Dạo này chị Tô Tô đâu còn béo nhiều nữa đâu. Dù có mặc thêm đồ giữ nhiệt, rồi thêm quần giữ nhiệt bên trong, nhìn cũng không hề béo. Tô Tô, chị mặc thêm một chút đồ đi mà."
Dưới lời khuyên nhủ này, Tô Thụy Hi mới chịu mặc thêm ít nhiều. Thế nhưng, cô là người thích làm đẹp, để ý dáng vẻ vô cùng, đâu chịu vì trời lạnh mà thôi mặc váy. Thế là vẫn cứ diện váy dài liền thân.
Đến lúc này, quần tất da mới là chuyện đau đầu. Tô Thụy Hi luôn yêu cầu cao, mà loại tốt thì cực khó tìm vì mỏng thì lạnh, dày lại cộm. Tô Thụy Hi không chịu cái kiểu cộm thô kệch, còn Tôn Miểu lại không nỡ để cô mặc loại mỏng để bị lạnh.
Hai người tìm rất lâu, vẫn chưa chọn được cái quần tất phù hợp.
Đúng lúc ấy, Tôn Miểu nhìn thấy loại tất của cô gái ya
-bi đang mang, nhìn từ xa cứ ngỡ không mang gì, y như da thật, chỉ khi lại gần mới phát hiện. Cô nàng bị thu hút, muốn mua một đôi cho Tô Thụy Hi. Cô gái ya
-bi đảo mắt một vòng, lập tức nghĩ ra trò tinh quái, nên mới hỏi câu kia.
Người thật thà như Tôn Miểu sẽ lập tức gật đầu, vừa cảm ơn vừa tỏ rõ mong muốn xin link mua tất.
Cô gái ya
-bi nhỏ giọng nói:
"Cô chủ Tôn, đừng vội cảm ơn. Đến lúc đó tôi cũng sẽ có yêu cầu đó."
Tôn Miểu lập tức hiểu, cô gái ya
-bi thì có thể nhờ cô nàng việc gì nữa chứ, thế là cô nàng sảng khoái đồng ý:
"Được, sau này nhắn qua điện thoại nha."
Nói xong, Tôn Miểu bắt tay vào làm bánh kẹp trứng.
Thực ra chữ "
" (guǒ) trong "
" (jiān bǐng guǒ zi) không phải chữ "
" (trái cây), mà đúng ra là chữ "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!