Tôn Miểu rất muốn nói: "Chuyện này đâu liên quan gì tới tôi đâu! Khách muốn ăn cái gì là lựa chọn của họ, đâu dính dáng gì tới tôi!"
Xe bán đồ ăn của cô nàng vừa mới tới chỗ quen thuộc, những người khách đó đã ùa lại. Không giống những khách bình thường, ai nấy đều ăn mặc chỉn chu, vest thẳng thớm, tóc tai bóng loáng, nhìn thế nào cũng ra mùi nhà giàu. Nhưng đó cũng chính là nhóm khách hàng chủ lực mà Tôn Miểu hướng đến khi chọn địa điểm lần này, đâu thể mong chờ vào việc ngày nào cũng có khách kiểu như cô chủ quầy trà chanh, ráng nhịn để ủng hộ sự nghiệp của cô nàng được.
"Cô chủ à, sao giờ này cô mới tới vậy? Trễ dữ rồi đó nha, tôi phải phê bình cô mới được! Phải tới sớm chớ, bọn tôi chờ muốn mỏi chân luôn!"
"Đúng đó, tôi còn hẹn bạn tới ăn món chả thịt cua sư tử cô làm hôm nay nè, chờ dài cổ luôn cô mới tới!"
Tiếng than phiền của những người khách vang lên tới tấp, Tôn Miểu cười gượng:
"Tôi tới rồi đây, mấy anh mấy chị làm ơn nhường chỗ giùm, tôi còn phải dọn quầy nữa."
Trong khi bên này xôn xao như hội, mấy nhân viên đang đứng ở cửa Viên Phúc Lâu liếc cô nàng mà ánh mắt như muốn giết người.
Tôn Miểu chỉ đành giả vờ như không thấy, tay thoăn thoắt dọn quầy ra, treo biển hiệu quen thuộc lên đầu xe.
Có người bị bạn bè rủ tới ăn thử sau khi đã ăn hôm qua, vừa nhìn giá đã sửng sốt:
"588 tệ một phần? Giá này chẳng khác gì trong Viên Phúc Lâu! Đừng có gạt tôi nha, thật sự ngon đến vậy hả?"
Người bạn vỗ ngực bảo đảm:
"Tôi lừa ông làm gì? Mà nói thật nha, giá này còn mắc hơn Viên Phúc Lâu đó, bên đó một phần tới 3 viên lận, cô này bán một viên thôi. Nhưng mà tôi cam tâm tình nguyện, ngon kiểu này không ăn không được."
Một vài khách khác cũng phụ họa:
"Thật luôn, tôi đi khắp nơi, có món ngon nào mà chưa ăn, nhưng món chả thịt cua sư tử của cô chủ này quả là hiếm có khó tìm. Hồi đó tôi còn phải mời đầu bếp truyền nhân ngự trù ở Hoài Dương, vị ngon đó tới giờ tôi vẫn nhớ, vậy mà so với món này vẫn thua một bậc."
"Ngon thì có lý của ngon, đâu phải người khác nói ngon là được."
Tất nhiên, trong đám đông cũng có vài người chỉ đứng xem cho vui, nghe những lời đó cũng chen vào:
"Đừng nói là cho thêm 'kỹ thuật cao siêu' gì đó nha, kiểu như mấy thứ vỏ giả vỏ nọ. Đến lúc bị phát hiện thì có khóc cũng không kịp."
Nói nghe cũng có lý, nhưng khách ở đây đâu phải tay mơ, hôm qua lúc ăn thấy ngon quá mức tưởng tượng đã có người lấy một ít đem đi kiểm tra rồi. Kết quả đảm bảo không có chất gì kỳ lạ, nên hôm nay mới kéo thêm người tới. Có người ăn xong tối qua nhớ mãi, nằm mơ còn chảy nước miếng, vừa sáng sớm đã dắt vợ con tới ăn bằng được.
Một đám người xúm lại mua, mới 1 tiếng đồng hồ mà 20 phần chả thịt cua sư tử đã bán gần hết. Còn một vài khách hôm nay mới tới Viên Phúc Lâu ăn, thấy bên ngoài đông đúc cũng tò mò ghé thử. Lúc nhận ra chỉ còn 2 phần, thì...
Người bạn phú nhị đại chạy xe có dán hình anime, bạn của cô gái hiphop, hôm nay còn chở thêm người ngồi ở ghế phụ. Hai người mỗi người 1 phần, ngay lập tức vét sạch đồ ăn của Tôn Miểu.
Tôn Miểu ngẩng đầu nhìn trời. 11 giờ mới tới, mà 12 giờ đã bán xong. Cô nàng vào nhóm nhắn một câu "đã bán hết" rồi bắt đầu dọn dẹp quầy xe.
Trong nhóm chat có người @cô gái hiphop:
[Cô bao hết hả?]
Một cô gái trong nhóm hét lên rằng cô ấy cũng không ăn được! Mẹ của Chu Linh cũng tiếc hùi hụi, nói sắp tới kỳ thi đại học, bà ấy còn tính để thi xong rồi cho con gái ăn thử, ai ngờ Tôn Miểu bán hết là nghỉ luôn. Chỉ có thể hy vọng lần sau thôi.
Lúc này Tôn Miểu đã dọn dẹp gần xong, chuẩn bị lên xe điện về, thì bỗng thấy... tay đầu bếp Hoài Dương. Ông ta từ trong Viên Phúc Lâu bước ra, vừa thấy Tôn Miểu lập tức nhìn bằng ánh mắt đầy vẻ khinh thường. Cô nàng cũng đoán được, chắc ông ta tưởng cô nàng mới vừa tới.
"Giờ này mới tới? Cũng tự tin dữ ha? 12 giờ mới lò dò tới? Cô tưởng bán được hết 20 phần trước 1 giờ à?"
Giọng điệu ông ta không chút khách sáo, Tôn Miểu cũng chẳng cần giữ ý, cười tươi rói nhưng lời nói bén như dao:
"Ủa đâu có, bây giờ tôi chuẩn bị về nè. Tôi tới lúc 11 giờ, giờ là 12 giờ đã bán xong hết rồi, đang dọn đồ về đó chú."
Tay đầu bếp trợn tròn mắt, tưởng Tôn Miểu nói giỡn:
"Cô định dùng mánh khóe này để thắng tôi hả?! Làm sao có thể bán hết nhanh vậy? Quá ti tiện, đúng là vô sỉ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!