Con quạ đậu trên cây thông Địa Trung Hải, khàn giọng kêu lên những tiếng rợn người, khiến tất cả mọi người trong khu vườn đều cảm thấy khó chịu.
Trần Bân Hạo và ông Trần đang lo lắng tự hỏi liệu Tạ Chiêu có đến để báo thù họ không, còn Tạ Chiêu, vừa bị kẻ điên kia nhận diện, dù khuôn mặt vẫn giữ được sự điềm tĩnh, nhưng trong lòng không khỏi hoảng loạn.
Kẻ điên này vốn đã được cô sắp xếp ở trong tu viện, mà tu viện đó cách đây ít nhất một ngày đường, sao đột nhiên lại chạy đến tận đây?
Trần Bân Hạo kéo Sophia đến một giàn nho không người.
"Em yêu, anh có chuyện muốn hỏi em, em phải trả lời thật." Hắn nghiêm túc nói.
"Sao thế? Có chuyện gì quan trọng à?"
"Sếp Tạ thực sự là bạn học trung học của em ở trường quý tộc tư thục tại Thụy Sĩ?" Trần Bân Hạo nhìn thẳng vào mắt cô.
Đương nhiên rồi!
"Em chắc chắn đã từng gặp cô ấy ở trường?"
Sophia do dự.
Thực tế, hồi trung học cô chưa từng gặp Tạ Chiêu.
Khi Tạ Chiêu chủ động kết thân với cô, cô ấy đã nổi danh trên phố Wall, Sophia chỉ biết cô là một nhà đầu tư có lợi cho Nhạc Càn.
Vì muốn nâng cao địa vị của mình trong nhà họ Trần, Sophia đã chủ động giới thiệu mối quan hệ này cho Trần Bân Hạo.
Do đó, trước đây cô đã phóng đại một số chi tiết, nói rằng mình có quan hệ rất thân thiết với Tạ Chiêu, quen biết từ rất lâu.
Từng gặp chứ.
Sophia cắn răng trả lời.
Trần Bân Hạo thấy vẻ mặt này liền cảm thấy không ổn.
Sophia là một cô gái quá ngây thơ, rất dễ bị lừa gạt.
Cô ấy cũng không giỏi che giấu cảm xúc.
"Thế em đã từng gặp bố mẹ cô ấy chưa? Nhà họ ở Thụy Sĩ trông thế nào?"
"Có đến rồi, là một biệt thự kiểu Pháp ba tầng ở Geneva." Sophia đáp,
"Bố mẹ cô ấy rất tốt, từng mời em đi nghỉ cùng."
Câu trả lời này rất tự nhiên, không có vẻ nói dối.
"Bố mẹ cô ấy trông có giống Tạ Chiêu không?"
Sophia bật cười:
"Anh hỏi gì lạ vậy? Họ đều rất nhã nhặn, bố mẹ cô ấy cư xử rất mực tôn trọng nhau, nói năng lịch sự. Mẹ cô ấy nói tiếng Pháp rất chuẩn, phong thái cũng rất giống Tạ Chiêu."
Trần Bân Hạo không hỏi thêm nữa, vì trong lòng hắn đã gieo mầm nghi ngờ.
Gia đình của Tạ Chiêu nghe quá hoàn mỹ, mà càng hoàn mỹ, càng có vấn đề.
Hắn nhìn theo bóng lưng Tạ Chiêu từ xa.
Sau khi bị kẻ điên kia vạch mặt, cô không nói một lời, chỉ lặng lẽ đi về tòa nhà chính, bình tĩnh đến mức bất thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!