Chương 35: Thư phòng k.ích th.ích hơn

Tại sao lại đến đây?

May rầm một tiếng đóng sầm cánh cửa tủ lại, trước mắt Tạ Chiêu tối sầm.

"Xin chờ một chút, để chúng tôi chỉnh trang lại quần áo."

Bên ngoài tủ vang lên tiếng sột soạt. Một lúc sau, cửa mở.

Mời ra ngoài. Bà ta nói.

Tạ Chiêu và Giang Từ vô cùng nhếch nhác bò ra khỏi tủ.

May mặt không cảm xúc nhìn họ. Trong mắt bà ta, Giang Từ là cháu họ của Chủ tịch Trần, còn Tạ Chiêu là bạn thân của Trần Bân Hạo, cả hai đều là mối đe dọa với bà.

"Các người đã nghe hết rồi à?"

May ngồi xuống, cầm cốc nước trên bàn uống một ngụm làm dịu cổ họng. Giọng điệu bà ta rất bình thản.

Như bầu trời trước cơn bão.

Tạ Chiêu thấy vệ sĩ đứng trong bóng tối, tay siết chặt cà vạt. Ngôn ngữ cơ thể anh ta cho thấy đây là dấu hiệu chuẩn bị tấn công.

Chẳng lẽ May định giết người diệt khẩu?

Mọi người đều hiểu rõ, nếu Chủ tịch Trần biết May đang ngoại tình, bà ta chắc chắn không sống nổi. Nếu vậy, bây giờ giết họ, phi tang xác, sau đó ôm tiền cùng nhân tình bỏ trốn, chẳng phải sẽ tăng thêm cơ hội sống sót hay sao?

"Chúng tôi chẳng nghe thấy gì cả."

Tạ Chiêu vội nói.

Khóe môi May khẽ nhếch lên, không phủ nhận cũng không thừa nhận.

Tạ Chiêu hiểu, May không phải loại người dễ bị lừa.

Từ một cô gái xuất thân thấp kém, tay trắng dựng nghiệp, bà ta đã lợi dụng ba đời chồng để từng bước trèo lên, hoàn toàn chen chân vào giới thượng lưu.

Bà ta có thể ở bên một kẻ âm tình bất định như Chủ tịch Trần mà vẫn được tin tưởng, thậm chí còn lọt vào quỹ tín thác gia tộc dù bị hai con trai ruột của ông ta phản đối.

Chủ tịch Trần đã lần lượt khiến hai người vợ trước qua đời, sống bên ông ta chẳng khác nào bầu bạn với cọp dữ. Bà ta biết rõ ông ta nguy hiểm thế nào mà vẫn dám kết hôn, không những thế còn to gan cắm sừng ngay dưới mí mắt ông ta.

Một người có gan làm chuyện này, tuyệt đối không đơn giản.

"Chúng tôi thực sự không nghe gì hết." Giang Từ phụ họa.

"Vừa nãy chúng tôi chỉ tập trung vào việc riêng của mình thôi."

Câu này cũng không tính là nói dối.

Lúc đầu nghe thấy động tĩnh ngoại tình của May và vệ sĩ, anh cũng thấy hơi ngượng ngùng. Nhưng về sau anh đã hoàn toàn phớt lờ âm thanh bản năng ấy, nhập tâm vào dòng suy nghĩ, tính toán xem nên hạ gục Tạ Chiêu thế nào.

Còn Tạ Chiêu cũng đang tính kế đối phó anh.

Nghe vậy, May ngẩng lên quan sát họ thật kỹ.

Cả hai quần áo xộc xệch, tóc tai rối bù, hơi thở hổn hển.

Do thiếu oxy trong tủ, trên mặt họ đều ửng lên sắc đỏ nhàn nhạt.

Vừa rồi họ còn ôm nhau trong tủ, cụ thể đang bận gì thì quá rõ ràng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!