Ánh nắng chiều rót xuống tựa sắc vàng trong suốt như bia, khiến người ta buồn ngủ.
Khi Tạ Chiêu quay về trang viên nhà họ Trần, biệt thự vô cùng yên tĩnh. Có khách đang tắm nắng bên hồ bơi, có người thì đang ngủ trưa.
Chiếc xe của cô dừng lại trên con đường rợp bóng cây. Vừa hạ cửa sổ xuống, Delores đã hớt hải chạy đến.
Cô ấy ghé sát tai Tạ Chiêu thì thầm. Giang Từ nghi ngờ trước đó cô đã giấu chiếc điện thoại dùng một lần trong cuốn Kinh Thánh.
Tạ Chiêu ngẩng đầu lên, cánh cửa sổ chớp xanh đậm trên tầng hai mở một nửa. Giang Từ đứng trên đó nhìn xuống cô. Anh đứng trong bóng tối, không thể thấy rõ nét mặt.
Đừng hoảng hốt.
Tạ Chiêu nói.
"Sẽ không có chuyện gì xảy ra, cứ làm công việc của cô như bình thường."
Cô băng qua đại sảnh cao vút, bước vào phòng khách nhỏ màu xanh phấn. Hai bên là cửa sổ sát đất mở toang, cơn gió lộng thổi qua khiến tấm rèm voan trắng tung bay.
Sophia đang nằm trên ghế dài, hai mắt lim dim, như thể buồn ngủ. Phu nhân May đang dùng dụng cụ mới để ép nước đào.
Chủ tịch Trần ngồi trên ghế sofa, nói chuyện nhỏ với vài giám đốc cấp cao.
"Sếp Tạ, sáng nay có đồ gửi đến cho cô, để trên bàn phòng khách rồi. Là bánh mà cô đặt." Phu nhân May nói.
Trên bàn đặt một hộp bánh trong suốt.
Bên trong là bánh chocolate.
Trước khi đến đây, để đề phòng chiếc điện thoại dùng một lần giấu trong Kinh Thánh gặp vấn đề, Tạ Chiêu đã đặt trước một chiếc bánh khác, giấu thêm một chiếc điện thoại nữa vào trong, hẹn giao hôm nay.
Cô cần một chiếc điện thoại mới để liên lạc lại với Isaac.
"Tiệm này làm bánh rất ngon, bánh Basque chocolate đậu phộng, mọi người có muốn thử không?" Tạ Chiêu hỏi.
"Tôi thích chocolate, nhưng dạo này đang kiêng đường, ăn vào không tốt cho da." Sophia nói, Thôi bỏ qua đi.
Cô nhìn sang Phu nhân May.
"Tôi cũng không ăn đâu, đang giảm cân mà." Phu nhân May đáp.
Tạ Chiêu quay sang các quý ông ngồi trên sofa. Chủ tịch Trần lắc đầu:
"Tôi dị ứng đậu phộng, không ăn được."
Dĩ nhiên cô biết ông ta dị ứng đậu phộng.
Chính vì thế cô mới cố tình chọn vị này.
Sophia và Phu nhân May là những người rất chú trọng giữ gìn vóc dáng, kiểm soát đồ ngọt cực kỳ nghiêm ngặt.
Mấy vị giám đốc khác cũng từ chối vì đã ăn no bữa trưa.
Trần Khánh từ cầu thang đi xuống.
"Tôi có mua bánh, anh có muốn thử không?" Tạ Chiêu mỉm cười.
Trần Khánh ngoảnh đầu đi, phớt lờ cô, bước thẳng qua.
Mối quan hệ giữa hai người rất tệ. Hắn nhất định cho rằng Tạ Chiêu đang lấy lòng mình, nên chẳng đời nào động đến thứ cô đưa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!