Chương 21: Anh thích diễn, tôi sẽ cùng anh diễn

"Chúng tôi có một kế hoạch 'xuồng cứu sinh'." Chủ tịch Trần nói.

Bữa tối đã kết thúc, những vị khách khác lần lượt lên lầu. Một số lãnh đạo cấp cao của Nhạc Càn, cùng với Tạ Chiêu, Giang Từ và nhà họ Trần vẫn còn ngồi lại quanh bàn ăn.

"Ngày mai, khi CEO của tập đoàn LK đến, chúng tôi sẽ giới thiệu chi tiết kế hoạch này cho hai vị nhà đầu tư." Ông ta nhìn về phía Tạ Chiêu.

"Tôi tin rằng kế hoạch này sẽ khiến các nhà đầu tư hài lòng và giúp chúng tôi thoát khỏi vũng lầy khủng hoảng tài chính."

"Nhưng kế hoạch này có tính bảo mật rất cao. Để đề phòng nội gián làm lộ thông tin, cuộc họp ngày mai sẽ vô hiệu hóa mọi liên lạc điện tử, cấm mang theo bất kỳ thiết bị liên lạc nào vào phòng họp."

Ông ta quét mắt nhìn mọi người xung quanh.

"Mong mọi người thông cảm."

Ánh mắt của Chủ tịch Trần cuối cùng dừng lại trên người Tạ Chiêu.

"Sếp Tạ, ngày mai, khi CEO của LK đến, chúng ta sẽ bàn sâu hơn về việc đầu tư."

Xuồng cứu sinh? Bọn họ muốn tự cứu lấy mình sao? Tạ Chiêu tuyệt đối không cho phép điều đó.

Cô phải tìm cách mang một chiếc điện thoại dùng một lần vào phòng họp.

Cô nhất định sẽ đâm thủng chiếc xuồng cứu sinh này, khiến Nhạc Càn chìm nghỉm.

Không vấn đề gì. Tạ Chiêu mỉm cười.

Giang Từ cùng cô sóng vai lên lầu.

"Lát nữa tôi sẽ lái xe ra ngoài mua một số đồ dùng cá nhân." Giang Từ nói với cô,

"Cô có cần tôi mua giúp gì không?"

Tạ Chiêu hơi ngạc nhiên, biệt thự này chuẩn bị đồ dùng cho khách rất đầy đủ.

"Phòng của tôi là phòng chuẩn bị tạm thời, có vài thứ tôi thực sự không quen dùng, bộ ga trải giường đó ngủ không thoải mái chút nào."

Cũng đúng, phòng anh vốn là kho chứa đồ.

Tạ Chiêu chợt nhớ ra.

"Không cần đâu. Anh định mua ở đâu?" Cô hỏi.

"Lái xe khoảng hơn hai mươi phút, đến thị trấn nhỏ bên cạnh."

Vậy đi về ít nhất cũng mất một tiếng. Cô thầm nghĩ. Giang Từ sẽ vắng mặt suốt một tiếng, đủ để cô hành động.

Giang Từ làm vậy là có ý đồ.

Dụ rắn ra khỏi hang, trước tiên cho con mồi không gian chạy trốn.

Anh đã sửa khóa trên lầu từ trước.

Chỉ cần Tạ Chiêu đi qua tủ quần áo để vào phòng anh, chiếc khóa trên tủ sẽ tự động rơi xuống và khóa chặt lại.

Đây là một chiếc bẫy khổng lồ, dùng để bắt con mãng xà tiền bạc này.

"Vậy anh đi đường cẩn thận, lái xe chậm một chút." Tạ Chiêu dịu dàng nhìn anh.

Cố mà chờ tôi chụp xong hết thỏa thuận bảo mật rồi hẵng quay lại nhé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!