Chương 182: Giáng Sinh vui vẻ

Tạ Thanh Vân.

Cái tên ấy tựa như một câu thần chú, ngay khoảnh khắc ông thốt lên, bụi trong không khí như ngừng lại giữa chừng.

Tên tiếng Trung này được người đàn ông Mỹ phát âm rất rõ ràng. Ông nhúng nhẹ đầu ngón tay vào nước, chậm rãi viết lên mặt bàn trà.

Tạ Thanh Vân.

Tạ Thanh Vân. Tạ Thanh Vân.

Ba mươi năm trước, ông từng ngồi trong thư viện, viết cái tên ấy kín cả một trang giấy, giống như đang luyện chữ.

Khi đó, cô ấy ngồi ngay đối diện ông, cúi đầu đọc sách.

Ánh hoàng hôn trườn lên trang giấy trắng, làm mờ đi nét mực đen. Ông vừa cẩn thận che giấu, sợ cô nhìn thấy, nhưng cũng lại sợ cô không thấy.

"Chúng tôi quen nhau khi còn là bạn học."

Ông gần như không thể chờ đợi, bắt đầu kể câu chuyện của mình, bất chấp ánh mắt kinh ngạc của Tạ Chiêu và Giang Từ.

Ông đã chờ đợi một người lắng nghe suốt quá lâu.

Năm ấy, Tòa án Tối cao Hoa Kỳ vừa chào đón nữ thẩm phán đầu tiên—Sandra Day O'Connor. Trước đó, nhiều thẩm phán nam đã phản đối bằng cách đồng loạt xin từ chức, phản ứng dữ dội với sự gia nhập của phụ nữ vào hệ thống tư pháp tối cao.

Chủ nghĩa bảo thủ phản công phong trào tự do.

Định kiến giới hiện hữu ở khắp nơi.

Ở các trường đại học Mỹ khi ấy, sinh viên nữ không dễ dàng gì.

Tỷ lệ tuyển sinh nam giới áp đảo.

Những cô gái có thể giành suất vào trường đều vượt trội hơn hẳn, thông minh hơn hẳn.

Và cô ấy chính là người thông minh nhất trong số đó.Ông gặp cô vào đầu thu.

Dưới tán cây ngân hạnh vàng rực, cô đang đọc sách.

Cô mặc chiếc áo len màu đỏ thẫm, kính gọng đen, mái tóc dài buông xuống, vài sợi hắt ánh kim dưới nắng.

Bạn ông nói với ông: Đó là Tạ Thanh Vân.

Cô ấy nổi tiếng.

Thông minh đến mức vang danh khắp trường.

Cô ấy học vượt cấp lên đại học, có thể viết chính tả mà không cần nhìn, giỏi chơi bài bridge, trí nhớ phi thường, gần như không quên bất cứ điều gì.

Thể lực cũng đáng kinh ngạc—đạp xe hay chơi quần vợt luôn vượt xa đám con trai.

Khi tranh luận, có nam sinh cười nhạo rằng con gái vào đại học danh giá cũng chỉ để kiếm một tấm chồng tốt.

Cô đã đá thẳng cậu ta xuống hồ bơi.

Ông đã đọc qua những bài cô viết trên tạp chí trường.

Ông rất ngưỡng mộ, muốn kết bạn từ lâu.

Nhưng không hiểu sao, lúc cô đứng lên chào hỏi, ông lại hoảng hốt cúi đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!