Chương 49: Thu Hoạch Thần Dược

Lâm Dịch chậm rãi đi tới, đối mặt với một gốc cổ thụ cao vút trong mây, hắn ngồi xổm người xuống.

Vũ Tình tò mò, cũng thong thả bước đi theo.

Lâm Dịch nhìn một gốc cây cỏ nhỏ khô vàng dưới chân cổ thụ rồi suy nghĩ xuất thần, nửa ngày sau, hắn mới nhẹ giọng nói:

- Chúng ta đã trải qua khốn trận, sát trận, ảo trận. Còn có còn có Cấm Linh trận này. Trong mỗi một trận pháp đều có một thứ rất không chói mắt, nhưng nó vẫn tồn tại

Vũ Tình khẽ nhíu mày, nói:

- Chính là bụi cỏ khô này sao?

Lâm Dịch từ chối cho ý kiến, tiếp tục nói:

- Trong khốn trận, dưới một tảng đá lớn có sự tồn tại của nó. Trong sát trận, dưới cây cổ thụ chúng ta tị nạn cũng có sự tồn tại của nó.

Cho dù là trong gian phòng ảo trận...

Nói đến đây, trong lòng Lâm Dịch nổi lên một tia dị dạng, không khỏi nghiêng đầu nhìn về phía Vũ Tình.

Trên mặt Vũ Tình không hề có vẻ gì là bận tâm, rất thản nhiên.

Lâm Dịch hít sâu một hơi, tiếp tục nói:

- Trong căn phòng trong có một cái cây cảnh, bên trong cũng có một gốc cây cỏ khô như vậy. Kỳ thực sơ hở của trận pháp này rất rõ ràng, trong sát trận, nếu như để ý nhiều hơn. Như vậy đã có thể phá trận ra ngoài, cũng sẽ không phát sinh rất nhiều chuyện sau này nữa.

Trong mắt Vũ Tình hiện lên vẻ buồn bã, quay đầu ra chỗ khác, nhìn về phía phương xa.

Hai người đều trầm mặc, nửa ngày sau, Vũ Tình hỏi:

- Một bỏ chạy mà ngươi nói rất là mơ hồ, tại sao sẽ là một gốc cây cỏ khô như vậy chứ? Như vậy chẳng phải người bày trận đã coi thứ này là một trò đùa hay sao?

- Một bỏ chạy là một cỗ lực lượng vĩnh viễn không đổi, quả thực không phải chỉ là một gốc cây cỏ khô.

Lâm Dịch lắc đầu, nhưng trong lòng hắn rất là chắc chắc, phương pháp phá trận chính là trên gốc cỏ khô này.

Vũ Tình chậm rãi nói:

-  Nên phá trận như thế nào đây?

Lâm Dịch chưa trả lời, chỉ xén đất chung quanh gốc cỏ khô kia, lại nhẹ nhàng bứng cả đất lên.

Đúng vào lúc này, dị biến nổi lên!

Gốc cây cỏ khô kia đột nhiên bộc phát ra một đám lưu quang chói mắt, một cỗ khí tức sinh mệnh cường đại tới cực điểm đập vào mặt.

Trên cỏ khô có thần quang lưu chuyển, tiên khí vờn quanh, không ngờ lại từ chết mà phục sinh!

Hai người Lâm Dịch đắm chìm trong cỗ tiên khí này, lập tức có cảm giác giống như đặt mình vào trong tiên cảnh, cả người ấm áp, thoải mái không nói ra được.

Tu vi nguyên thần và đạo hạnh đều tinh tiến, chỉ là một cỗ khí tức đã có hiệu quả như vậy.

Vẻ mặt Lâm Dịch chấn động, kinh ngạc nhìn gốc cây cỏ nhỏ vốn không tầm thường một chút nào này. Hiện giờ nó như hôm dục hỏa trùng sinh, bộc phát ra sinh mệnh lực rất cường đại.

Nó cắm thật sâu vào trong đất, nhưng nhìn qua lại vô cùng tôn quý, giống như một vị quân vương Thái cổ, mắt nhìn xuống hai người.

Hai mắt Vũ Tình chăm chú nhìn chằm chằm vào gốc cỏ nhỏ kia, vẻ mặt kinh ngạc, kinh hô một tiếng:

- Thần dược Thái cổ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!