Nghiễm Hàn thánh nữ nhìn bốn phía tràn ngập sương mù nồng đậm, trong lòng cũng có một chút bất an, nàng trầm ngâm nói:
- Chẳng lẽ đây là một tiểu thế giới khác?
- Sợ rằng không đơn giản như vậy.
Lâm Dịch suy nghĩ một chút rồi mới nói:
- Nếu tiểu thế giới để cho chúng ta xông lung tung vào như vậy thì không gian này cũng không có giá trị tồn tại. Chúng ta trực tiếp quay đầu là có thể đi ra ngoài được.
Nghiễm Hàn thánh nữ nhẹ nhàng vén sợi tóc dài trên trán, lạnh nhạt nói:
- Không thử một chút thì làm sao biết được, ngươi đi ở phía trước, ta theo sau, đừng có ý nghĩ muốn chạy trốn.
Lâm Dịch nở nụ cười không quan tâm, đi về một bên.
Vẽ lung tung trên tảng đá, sau đó tìm phương hướng, lại đi về phía trước.
Hai người đi một lát theo phương hướng trước đó, Lâm Dịch nhíu mày một cái, lại ngồi chồm hổm xuống dưới đất, cẩn thận điều tra.
Nghiễm Hàn thánh nữ khẽ nhíu mày, khẽ trách móc:
- Đi mau, ngươi lề mề cái gì đó.
Lâm Dịch liếc liếc mắt nhìn nàng, sắc mặt trầm trọng, nói:
- Theo đạo lý mà nói, chúng ta đã rời khỏi nơi này rồi mới đúng.
- Có ý gì?
- Khi ta vừa mới bước vào chỗ này đã có cảm giác có chút không đúng, khi đó ta đã dừng bước. Nói cách khác, nếu như quay đầu đi ngược về, chỉ cần vài bước là có thể đi ra khỏi nơi đây, tiến vào Thần ma chi địa. Chúng ta đã đi lâu như vậy rồi mà còn chưa đi ra khỏi đám sương mù dày đặc này, ha ha.
Nghiễm Hàn thánh nữ trầm ngâm một chút, nói:
- Ý của ngươi nói là, ngay từ đầu chúng ta đã đi nhầm phương hướng? Nhưng rõ ràng chính là phương hướng này cơ mà.
Lâm Dịch hai tay khoanh lại, nói:
- Nắm tay của ngươi cứng, ta nghe lời ngươi, ngươi nói xem chúng ta nên đi như thế nào?
- Tiếp tục đi về phía trước.
Lâm Dịch cười khổ một tiếng, quay đầu bước đi, thỉnh thoảng xem xét mặt đất, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
Cũng không biết hai người đi được bao lâu, bốn phía vẫn là một mảnh sương mù dày đặc, trong lòng Nghiễm Hàn thánh nữ có chút hoài nghi, lẽ nào phương hướng đã sai thật rồi sao?
Thân thể Lâm Dịch đi trước đột nhiên dừng lại, sắc mặt trở nên xấu xí, nhìn một tảng đá lớn trước mặt cách đó không xa, hắn im lặng không nói gì.
Nghiễm Hàn thánh nữ chạy tới, cũng nhìn về phía tảng đá lớn kia. Chỉ thấy trên mặt khắc có khắc vài dấu sao, nhìn có chút quen thuộc, trong lòng nàng cả kinh, nghiêng đầu hỏi:
- Đây là tảng đá ban đầu ngươi khắc kia đúng không?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, gật đầu, giữa hai hàng lông mày lộ ra một tia ngưng trọng.
Trong mắt Nghiễm Hàn thánh nữ cũng hiện lên vẻ bối rối, bờ môi anh đào mím chặt, thấp giọng nói:
- Đó là do phương hướng sai, chúng ta đổi một phương hướng khác là được.
Lâm Dịch vỗ trán, thở dài một tiếng, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!