Thần ma chi địa, ngày thứ mười tám, vừa qua khỏi buổi trưa.
Đầu nguồn Thần Vẫn Hà, dòng sâu máu nổi lên sóng lớn, máu tươi bắn tung toé, sát khí ngập trời, trong dòng sông đỏ thẫm có từng cỗ thi thể đang phập phồng theo nước. Bọn họ mặc phục sức của Thái cổ, cũng không biết đã chết đi được bao nhiêu năm tháng.
Thế nhưng ở trong dòng sông máu vẫn được bảo tồn hoàn hảo, biến hoá làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ và kinh hãi.
Nơi này có vô số rậm rạp chằng chịt tụ tập lại, từ xa xa nhìn lại, trên mặt đất có thể đại khái chia ra làm bốn khu vực, chính là bốn thế lực đỉnh tiêm hiện tại ở trong Thần ma chi địa.
Lúc này, từ phía sau đám người bên Yêu Tộc có hai người chui vào, một thiếu nữ áo xanh, đeo khăn che mặt, tay lôi kéo một tiểu tử ngốc nghếch, lưng đeo Ô Sao trường kiếm, trực tiếp đi đến về phía trước.
Chính là Lâm Dịch và Mộc Tiểu Yêu.
Mộc Tiểu Yêu lôi cổ tay Lâm Dịch, đi tới trước mặt một vị thanh niên dẫn đầu Yêu Tộc, nàng cười nói:
- Huynh, muội đã tìm tới cho huynh một tráng đinh, rất là lợi hại, hì hì.
Thanh niên Yêu Tộc có khuôn mặt tà mị, tuấn tú vô cùng, hoàn mỹ không tỳ vết, toàn thân lộ ra một tia yêu khí. Sự tuấn tú của hắn vừa giống nam lại vừa giống nữ, nếu không phải Mộc Tiểu Yêu kêu hắn một tiếng huynh thì suýt nữa Lâm Dịch đã coi là đây là một vị nữ tử có dung mạo tuấn mỹ.
Thanh niên Yêu Tộc nghe thấy thanh âm của Mộc Tiểu Yêu, trong ánh mắt lộ ra một tia nhu hòa. Nhưng khi quay đầu lại trông thấy nàng và Lâm Dịch vô cùng thân thiết thì không khỏi nhíu mày một cái, ừ một tiếng không nhẹ không nặng.
Mộc Tiểu Yêu lập tức không vui, lắc cánh tay của thanh niên Yêu Tộc, thanh âm như chuông bạc vang lên:
- Huynh, đừng xem thường hắn, đừng nhìn hắn ngốc nghếch, nhưng lại có thể giết chết được Bất tử kim thân, lần này tuyệt đối có thể giúp được chúng ta.
Thanh niên Yêu Tộc có chút cưng chiều xoa xoa đầu của Mộc Tiểu Yêu, ôn nhu nói:
- Đã biết.
Tuy là ngoài miệng nói như vậy, như hắn cũng không liếc mắt nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch nhíu mày, nhưng không đáp, đối phương chướng mắt hắn, vừa vặn hắn cũng được thoải mái.
Mộc Tiểu Yêu gỡ tay của người thanh niên Yêu Tộc kia, vẻ mặt chán ghét, lầm bầm nói:
- Lại vân vê tóc của người ta, nếu như huynh làm nữa... Ồ, muội sẽ đánh huynh!
Nói xong, nàng rất phách lối giơ giơ nắm đấm lên.
Thanh niên Yêu Tộc mỉm cười, Lâm Dịch nhìn thoáng qua rồi vội vã quay đầu đi chỗ khác. Trong lòng thì cảm khái, thanh niên này rất yêu nghiệt, cười rộ lên rất là mê người a.
Đúng vào lúc này, trong khu vực của Công Tôn Hoàng tộc truyền ra từng trận tiềng ồn ào, cũng không lâu lắm sau đó có một đội tu sĩ đi về phía phương hướng thế lực Yêu Tộc, dẫn đầu là một nam một nữ.
Nhìn thấy vị nữ tử cầm đầu kia, cả người Lâm Dịch chấn động, trong lòng than thở:
- Không ngờ trên đời này lại có nữ tử xinh đẹp như vậy.
Tiếng than thở vang vọng bốn phía, tạo ra chấn động không nhỏ.
Chỉ thấy nữ tử kia mặc một bộ trường sam trắng như tuyết, một cáo khăn lụa buộc chặt cái eo nhỏ nhắn, thân thể thướt tha, trường sam theo gió đong đưa, tự nhiên phiêu dật khó mà nói thành lời. Giống như tiên tử bị đày xuống phàm trần.
Ngũ quan hoàn mỹ không tỳ vết, kinh diễm tuyệt luân, nhưng mặt lại giống như băng, lạnh lùng mà cao quý, dường như không ăn khói lửa nhân gian.
- Hừ, khoe khoang, giả vờ cái gì chứ!
Mộc Tiểu Yêu nhỏ giọng thì thầm, sau đó nghiêng đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Lâm Dịch nhìn chằm chằm vào nữ tử kia nhìn. Dường như ngay cả linh hồn nhỏ bé cũng đã bị câu dẫn đi, trong lòng nàng không khỏi tức giận, ngón tay hung hăng chọc vào Lâm Dịch một chút, mỉm cười nói:
- Nhìn tới há hốc mồm rồi, dễ nhìn như vậy sao?
Lâm Dịch phục hồi tinh thần lại, gật đầu, thở dài nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!