Được làm vua thua làm giặc, sẽ có rất ít người quan tâm tới người thất bại, lúc này Sở Trường Phi chính là một người thất bại.
Mọi người cảm khái không đồng nhất với nhau, tranh giành giữa các tiểu bối cũng biến đổi rất bất ngờ, vốn đã kết thúc, thế nhưng không nghĩ tới lại có một thiếu niên giết ra, làm cho toàn trường kinh diễm. Trấn áp được Sở Trường Phi được gọi là vô địch Ngưng Khí.
Lúc này Sơn Nhạc Môn chủ nghiêng đầu nhìn qua, thấp giọng nói với nữ tử tuyệt sắc:
- Quân Như, tiến vào Thần ma chi địa phải cẩn thận người này, cố gắng không là địch với hắn. Nhìn điệu bộ của hắn, sợ rằng vẫn còn con bài chưa lật.
Nữ tử tuyệt sắc tên là Quân Như khẽ vuốt cằm, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch, trong mắt ở chỗ sâu lại hiện lên một tia cổ quái.
Lúc này Hàn Nguyên Cốc chủ cũng đã mang được người của mình về, tra xét thương thế bên trong cơ thể Sở Trường Phi. Hắn khẽ thở dài, trong lòng thầm nghĩ, đáng tiếc cho một thiên tài lại ngã xuống ở đây.
Thiên tài vẫn lạc thì không phải là thiên tài, ít nhất ở trước mặt Lâm Dịch thì không phải là như vậy.
Lúc này Hàn Nguyên Cốc chủ lại rất trấn định, cho thấy tâm cảnh của người đứng đầu một phái, vẫn chưa chuyện như vậy mà phẫn nộ ra tay, dù sao ván đã đóng thuyền, việc đã đến nước này, song phương có làm ầm ĩ cũng không có kết quả gì cả.
Hắn chỉ là lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Dịch, ánh mắt này bao hàm rất nhiều ý tứ.
Nhưng Lâm Dịch không quan tâm, bởi vì chuyện của hắn đã làm xong.
Lâm Dịch đi xuống đài, Thạch Sa tiến lên đón, gật đầu nói:
- Tốt.
Thạch Sa không nói nhiều, nhưng chỉ một chữ lại chứng tỏ vẻ mừng rỡ trong lòng của hắn.
Trương Đại Long lại gần, cười nịnh nói:
- Lâm sư đệ tốt, dương uy phong cho Dịch Kiếm Tông chúng ta, ngươi là đệ nhất nhân Ngưng Khí danh xứng với thực đó.
Lâm Dịch cũng không tiếp lời mà chỉ là nhìn mọi người ở chung quanh, ánh mắt lấp lánh, đôi mắt giống như mắt ưng, phong mang sắc bén vô cùng.
Khi hắn đột nhiên bộc phát ra khí tức của Ngưng Khí tầng tám, hắn đã hơi cảm nhận được một tia sát khí, tuy rằng rất nhanh nó đã ẩn nấp. Thế nhưng thần thức của Lâm Dịch lại nắm bắt được rất rõ ràng, có người muốn giết hắn!
Đường tu đạo quả nhiên vạn phần hung hiểm, ngay trong tông môn nhà mình vẫn có người muốn xuất thủ với hắn. Chỉ là không biết là người của Hàn Nguyên Cốc, hay là người của Sơn Nhạc Môn.
Lúc này Lăng Kiếp đứng dậy, hai tay giơ lên cao, cao giọng nói:
- Việc này kết thúc ở đây, danh sách mười người cũng đã định ra, Lâm Dịch của Dịch Kiếm Tông ta thay thế Sở Trường Phi Hàn Nguyên Cốc tiến vào Thần ma chi địa.
Hàn Nguyên Cốc chủ hừ lạnh một tiếng, sắc mặt rất xấu xí, thế nhưng cũng không có thốt ra lời phản bác.
Vốn Lâm Dịch không có hứng thú đối với Thần ma chi địa, vừa muốn lên tiếng phản bác thì đã nghe được có người truyền âm cho hắn, là tông chủ Lăng Kiếp.
- Tiểu Lâm Tử, ta biết ngươi không muốn tiến vào Thần ma chi địa này, thế nhưng ngươi cũng nên biết đây là cơ hội duy nhất để cứu sư phụ của ngươi đó.
Hai mắt Lâm Dịch sáng ngời, nếu như có thể cứu được sư phụ, nói không chừng hắn sẽ thực sự xông vào Thần ma chi địa này một phen.
Lăng Kiếp biết mình nói vậy đã đả động được Lâm Dịch, cho nên lại truyền âm nói:
- Sư phụ của ngươi bị thương rất nặng, nếu có tu sĩ có đại pháp lực không tiếc tổn hao nguyên khí thì cũng có thể cứu được. Thế nhưng hôm nay tu sĩ đều chỉ lo thân mình, tuyệt đối không thể ra tay cứu mạng một người không quen biết. Mà Dịch Kiếm Tông ta cũng không tìm được người như thế.
Còn có một loại biện pháp, chính là tìm kiếm thần dược Thái cổ, mặc dù là thần dược Thái cổ không trọn vẹn. Thế nhưng chỉ cần còn có chút dược tính thì cũng đủ để cứu người sắp chết, tái sinh da thịt, cứu chữa thương thế của Thanh Phong càng thêm dễ dàng.
- Thần dược Thái cổ?
Lâm Dịch lẩm bẩm, trong tư liệu lịch sử ghi chép, loại thần dược này từ cuối thời đại Thái cổ đã biến mất ở trong đại chiến Thần Ma, hóa thành linh uẩn thiên địa, chưa từng xuất hiện thêm một lần trong cả vùng Hồng hoang.
- Ngươi không cần phải hoài nghi, nếu như trong cả Hồng Hoang này có tồn tại thần dược Thái cổ thì cũng chỉ có vài nơi mới có. Mà Thần ma chi địa là một trong số đó, nhưng ta không dám cam đoan ngươi nhất định sẽ tìm được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!