Thôi Dũng là một trong các tu sĩ hạt giống của Hàn Nguyên Cốc, tu vi Ngưng Khí tầng tám đỉnh phong, bình thường tai to mặt lớn, thân thể mập mạp, mắt giống như hạt đậu tương vậy. Nói hắn là tu sĩ, chẳng bằng nói hắn là gian thương ở trong thế tục.
Tu sĩ tiểu bối của Hàn Nguyên Cốc lần này chịu thiệt thòi cho nên mới tìm tới hắn. Thôi Dũng thận trọng, hỏi thăm chung quanh một chút.
Lúc này mới biết đối phương căn bản không phải là tu sĩ hạt giống của Dịch Kiếm Tông, có lẽ là ỷ vào cái gọi là Dịch Kiếm Thuật, bất ngờ ra tay cho nên mới có hiệu quả như vậy. Mà thực lực của bản thân đối phương chỉ là Ngưng Khí tầng bảy mà thôi.
Thôi Dũng suy nghĩ, trong lòng đã có kế hoạch, lại chậm rãi nói:
- Chuyện này có chút khó khăn, Hàn Lỗi, ngươi là Ngưng Khí tầng bảy đỉnh phong, nhưng vẫn bị đánh bại một cách nhẹ nhõm. Nói cách khác, rất có thể tiểu tử kia là Ngưng Khí tầng tám.
Hơn nữa qua mấy ngày nữa ta còn phải tiến vào Thần ma chi địa, cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức, không thích hợp tranh đấu cùng với người khác.
Đám tu sĩ Hàn Nguyên Cốc vừa nghe thấy lời này lập tức xìu hơi tại chỗ, Hàn Lỗi cũng lắc đầu, buồn bực nói:
- Tiểu tử kia chỉ chừng mười mấy tuổi, tu vi có thể cao tới đâu cơ chứ? Thôi đại ca, chuyện này ngươi nên giúp huynh đệ ta một chút. Linh khí Địa giai của ta là mượn từ Linh khí Các ra ngoài, nếu như lần này bị mất. Sau khi trở về huynh đệ ta biết ăn nói thế nào đây?
- Ài, huynh đệ, ta cũng biết chỗ khó xử của ngươi. Thực lực của người nọ gần với ta, nếu như ta đấu pháp với hắn, nhất định sẽ làm tổn thương tới nguyên khí. Lại nói, cũng không đủ Linh thạch để phục hồi trạng thái, sau khi Thần ma chi địa mở ra, rất có thể ta sẽ khó giữ được tính mạng.
Vẻ mặt Thôi Dũng có chút khó xử, thở dài nói.
Trên trán Hàn Lỗi nổi lên gân xanh, hắn cũng không muốn quanh co nhiều, đáp:
- Được rồi Thôi đại ca, ngươi cũng đừng làm khó dễ như vậy nữa. Việc này cứ nhịn trước đi... đợi tìm cơ hội bẩm báo cho sư phụ, để người lấy lại công đạo cho chúng ta.
Nói xong, Hàn Lỗi mang theo một đám tu sĩ Hàn Nguyên Cốc muốn ly khai, Thôi Dũng vừa nhìn thấy vậy lập tức sốt ruột, vội vã ho nhẹ một tiếng, nói:
- Chuyện này... kỳ thực ta cũng rất tức giận, nhưng không có Linh thạch để khôi phục trạng thái sau khi chiến đấu của ta, cái này...
Trong lòng Thôi Dũng thầm mắng:
- Mẹ nó, lão tử đã nói tới mức này, đã đủ rõ ràng rồi. Nếu như các ngươi nghe không hiểu nữa thì đừng trách ta khoanh tay đứng nhìn.
Một tên tu sĩ có phần nhanh nhẹn, thử dò xét hắn:
- Thôi sư huynh, phải chăng ngươi thiếu Linh thạch trợ giúp khôi phục, không bằng chúng ta cùng nhau gom góp giúp đỡ huynh một chút?
Vẻ mặt của Thôi Dũng có chút vui vẻ, trong lòng mừng rỡ, gật đầu trầm ngâm nói:
- Cái này...
Lời còn chưa dứt thì đã bị một tiếng mắng tức giận của Hàn Lỗi cắt ngang, chỉ thấy hắn phất tay một cái. Đánh cho tên tu sĩ kia cảm thấy mình như đang nằm mơ.
Hàn Lỗi chỉ vào tên tu sĩ kia, liên tục mắng:
- Con mẹ nó, ngươi muốn ăn đánh đúng không, đó còn là tiếng người hay sao? Ý ngươi là Thôi đại ca muốn lấy Linh thạch của chúng ta? Hắn là loại người như vậy sao? Ngươi có thể chửi Hàn Lỗi ta, thế nhưng ngươi đừng có quanh co lòng vòng chửi Thôi đại ca ta.
Ngươi cho rằng đầu óc của Hàn Lỗi ta ngu nghe không hiểu hay sao?
Trong nháy mắt Thôi Dũng đã cảm thấy suy sụp, nước trà trong miệng thiếu chút nữa đã phun ra ngoài, nhìn Hàn Lỗi nổi trận lôi đình, hắn rất có kích động muốn xông lên đánh người này.
Hàn Lỗi tức giận đến mức vẻ mặt đỏ bừng, nước bọt tung bay, chửi ầm lên:
- Tuy rằng đầu óc ta ngu, thế nhưng ngươi không thể coi ta là kẻ ngu. Ở ngay trước mặt ta dám chửi Thôi đại ca, chuyện này ta không nhịn được. Thôi đại ca là người chính trực, nhiệt tình vì lợi ích chung, nghĩa bạc vân thiên, ai mà không biết, ai mà không hiểu cơ chứ?
Thế nhưng hết lần này tới lần khác tiểu tử ngươi lại mắng chửi người như vậy. Hôm nay nếu như ta không đánh răng ngươi rơi đầy đất, ta không còn lấy họ Hàn này nữa.
Nói xong, Hàn Lỗi xoay tròn cánh tay, định động thủ lần nữa.
- Được rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!