Sau khi nghe nói tin tức này, Dương Mộc liền nhíu mày.
Rốt cục, vẫn bị bại lộ sao?
Vốn kế hoạch của hắn là thừa dịp kẻ địch chưa sẵn sàng, sẽ triển khai đánh lén bất ngờ.
Thế nhưng bây giờ nhìn lại, một đám nông dân ở cái nơi đầy rẫy quân địch thế này, năm ngàn binh sĩ muốn thần không biết quỷ không hay tới gần nơi đóng quân của kẻ địch hiển nhiên là không thể nào.
Trải qua trận chiến nhỏ vừa rồi, kẻ địch cũng đã nhận được tin tức, muốn đánh lén e là khó càng thêm khó.
Lúc này, Dương Mộc triệu tập Vệ Trung Toàn và năm Thiên nhân tướng cùng tiến đến bàn bạc.
- Cái gì, chúng ta không đánh lén nữa sao?
Khuất Dũng nghi hoặc không rõ.
- Bệ hạ ngài phải cân nhắc kỹ, thừa dịp quân Trịnh không phòng bị, chúng ta liền đánh tới. Như vậy sẽ chiếm ưu thế hơn là đối kháng trực tiếp trên chiến trường.
Thiên nhân tướng Hà Tang cũng khuyên can.
- Mạt tướng cũng đồng ý với cái nhìn của hai vị tướng quân.
Khuất Dũng, Hà Tang, Văn Phi, Trương Hàn, Lý Ngự, năm vị Thiên nhân tướng đều dồn dập tỏ thái độ, nhất trí cho rằng phải lập tức đánh lén, như vậy cơ hội thắng sẽ lớn hơn.
- Đại tướng quân cảm thấy thế nào?
Dương Mộc nhìn về phía Vệ Trung Toàn.
Vệ Trung Toàn chần chờ một chút rồi nói:
- Thứ cho thần nói thẳng, lúc này đánh lén chính là biện pháp tốt nhất. Dù có hơi nguy hiểm, nhưng thu về sẽ nhiều hơn mất, dù sao cũng phải thử một lần mới biết được.
- Nếu như đối phương đã sớm bố trí tất cả?
Dương Mộc hỏi ngược lại, lại nói:
- Nếu như đánh lén không được lại còn bị quân Trịnh phát hiện nhược điểm của chúng ta, chẳng phải càng gay go hơn sao?
- Chuyện này…
Vệ Trung Toàn nghẹn lời.
Năm vị Thiên nhân tướng cũng không nói lời nào.
Quả thật lần này bọn họ cũng không mang theo dụng cụ để công thành và quân nhu. Tuy nói là thành trì thấp bé rất dễ leo, thế nhưng cũng phải cần thang chứ?
Nếu như quân địch phát hiện cái nhược điểm này, sau đó cố thủ trong Tân La thành thì hay rồi. Đến lúc đó thân mình còn lo chưa xong chứ đừng nói tới cứu viện cho Thân Thành, ngay cả An La thành cũng không công được.
- Thế thì… Hiện tại chúng ta nên làm gì?
Vệ Trung Toàn rất khó xử, cũng không thể dựng trại đóng quân ngay tại đây rồi chờ đối phương đến tấn công được?
Dương Mộc nói:
- Chúng ta trước tiên đóng quân đã, chờ bọn hắn đến tấn công.
Vệ Trung Toàn:...
Năm vị Thiên nhân tướng cũng đều hai mặt nhìn nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!