Chương 5: (Vô Đề)

Cái lưỡi thơm tho của nàng liếm hắn, dường như không bắt được trọng điểm mà gấp đến độ đi loạn trong miệng hắn, mà kỹ xảo ngốc của nàng vừa vặn gợi lên dục vọng chinh phục trong người hắn, hơn nữa nàng nhiệt tình như vậy lại xinh đẹp như vậy.

Tóc nàng thật dài, tay nàng ôm chặt hắn, thân thể mềm mại tựa trong ngực hắn cầu xin hắn yêu nàng, ngay cả chớp mắt một cái cũng vô hạn phong tình.

Tiếng tim đập cổ động, trán cũng chảy ra mồ hôi, bàn tay sau lưng nàng tăng thêm lực như là muốn đem nàng dán chặt vào người hắn, lưỡi trong miệng từ bị động chuyển thành chủ động, quấn lại cái lưỡi thơm tho, sau khi mút thưởng thức rồi thâm nhập càng sâu vào nơi mẫn cảm.

"A, ưm……" Hắn nhiệt tình đáp lại làm nàng có chút chống đỡ không được, khi đầu lưỡi hắn trêu đùa lưỡi nàng, nháy mắt làm cho nàng nhịn không được toàn thân đều run rẩy.

Tay hắn đi đến bên eo nàng, kéo vạt áo bên hông cùng nút áo ngoài ra, vạt áo màu đỏ mở ra hai bên, lộ ra cái yếm thuần trắng.

Làm nổi bật hai vú cao ngất so với thân thể gầy của nàng hoàn toàn không hợp, làm cho máu trong người hắn càng tăng cao, hắn có thể chứ? Nếu làm nhất định sẽ bị nàng giết chết nha.

Hắn buông môi nàng ra, giằng co nướt bọt chảy ở khóe môi hai người, mê hoặc khác thường.

"A……" Nàng vẫn hé cái miệng nhỏ, mắt tràn đầy sương mù nhìn hắn, lại như là thấy không rõ người hắn.

Tay hắn xoa má của nàng, làn da của nàng cũng không bởi vì nhiều năm bên ngoài mà trở nên thô ráp, giống như chỉ dùng lực mạnh một chút tiền làm hư da nàng, cho nên hắn không tự giác nhẹ tay hơn,"Lạc Hà, nàng nhìn vào ta, chuyện như vậy không thể làm xằng bậy, nàng hiểu được không?"

Hắn cố gắng không muốn lãng phí thời gian, nhưng Thẩm Lạc Hà thật ra nhìn hắn nói, nàng chỉ có thấy miệng hắn hé ra hợp lại, sau đó lại giống con mèo nhỏ liếm lên môi hắn.

Cưu Minh Dạ hít sâu một hơi, khi nàng bướng bỉnh liếm xung quanh cằm hắn, tay hắn đã đi vào y phục của nàng, con mèo nhỏ bướng bỉnh lập có phản ứng, run rẩy phát ra tiếng rên rĩ mê người.

Mềm mại no tròn như vậy, phản ứng của nàng như là một loại cổ vũ, Cưu Minh Dạ cách lớp y phục nâng lên, nhẹ nhàng nén, bàn tay đột nhiên tràn đầy ấm áp .

"Ừ, a……" Nàng vòng hai cánh tay ôm chặt hắn, thân thể cong lên hưởng thụ hắn đè nén, đem bộ ngực của mình đưa vào bàn tay hắn.

"Nha đầu Nnày làm cho người ta đau đầu nha, ta cũng thật mặc kệ nàng có thể hối hận thương tâm hay không!" Cưu Minh Dạ cắn có chút tàn bạo, nhưng hắn biết lời này Thẩm Lạc Hànghe không được, hắn là đang nói cho bản thân nghe.

Hắn làm như vậy có thể sẽ làm nàng hối hận hay không, làm cho nàng thương tâm hay không. nếu sau này làm cho nàng phiền toái hơn nửa hắn nên làm sao nha? Mỹ nữ đưa tới trước cửa hắn khi nào do dự quá như vậy ! Đột nhiên lại cảm thấy được chính mình rất vô dụng .

Hắn Cưu Minh Dạ cũng không phải là nam nhân vô dụng!

Hắn kéo mạnh áo trong của nàng xuống, động tác thô bạo làm cho y phục của nàng hoàn toàn hướng hai bên mở ra, da thịt tuyết trắng lộ ra tầng phấn hồng, được áo trắng phụ trợ càng phát ra mê người.

"Không.. lạnh……" Nàng sợ hãi co lại thân thể, tới gần trong ngực hắn.

Hắn hiểu ý nàng, ôm eo của nàng một cái xoay người cúi xuống, đem nàng cùng hắn cùng nhau ngã xuống trên giường,"An tâm, lập tức sẽ không lạnh."

Nàng không hề phản kháng chẳng qua chỉ dịu dàng nhìn hắn, như một đóa hoa nở rộ chỉ cho một mình hắn ngắt lấy.

Cưu Minh Dạ không bao giờ … quản cái khác nữa, hai tay đưa xuống hoàn toàn nắm chặt hai bên cao ngất của nàng, không có lớp áo bên ngoài, hai vú mềm mại trực tiếp tiếp xúc với tay hắn, hai vú co dãn mười phần ở trong bàn tay hắn….. hắn nắm bóp tạo thành các loại hình dạng, nụ hoa nho nhỏ di động trong lòng bàn tay hắn nhúc nhích qua lại .

"ƯM a……" Nàng thoải mái giãn thân thể ra, thân thể đau đớn chưa bao giờ thoải mái như vậy, có chút ngưa ngứa,"Rất lớn……"

"Thích không? Thích như vậy không?" Hắn khàn khàn nói, cúi người một ngụm ngậm lấy một bên nụ hoa, đầu lưỡi đảo quanh nụ hoa đỏ ửng kia, tay không quên xoa nắn hai vú của nàng.

Nàng run rẩy , trong miệng tràn ra phải không phải lời nói, hai tay thành hai tiểu chùy đập ở sau lưng hắn.

Đầu lưỡi búng nhẹ vào đầu nụ hoa."Xem ra nàng rất biết hưởng thụ đấy, Lạc Hà."

"A a!" Nàng con người lên, phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn………..

Hắn vươn một ngón tay ra từ cổ của nàng bắt đầu trượt xuống dưới, lướt qua xương quai xanh của nàng, ngực, bụng, rốn……

"Ưm……" Ngón tay kia như con trùng nhỏ, dẫn tới mấy vạn con trùng nhỏ trong cơ thể nàng cùng nhau du tẩu, nàng không tự giác vặn vẹo muốn đứng dậy, nhíu mày lại muốn đuổi con trùng nhỏ kia đi, nhưng lại hết sức sợ hãi bị khơi mào cảm giác hư không,"Không được như vậy, không được như vậy……" Nàng gần bị mâu thuẫn chính mình bức điên.

Mà đúng lúc này tiết khố của nàng bị người ta cởi xuống, giữa hai chân chợt lạnh lại bị người ta mạnh mẽ nâng lên đặt tại trước người, cằm để đầu gối, mà chính mình chưa bao giờ nhìn giữa hai chân, lúc này lại bại lộ ở trước mắt Cưu Minh Dạ.

Dưới đám lông tinh tế chảy ra dòng nước trong suốt, làm Cưu Minh Dạ cảm thấy khan khát, hoàn toàn mất đi sức phán đoán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!