Người đàn ông từ đầu đến giờ vẫn lạnh mặt, đột nhiên ánh mắt sắc lại, nhưng hỏi một chuyện khác.
"Cô nói không có thời gian là sao?"
Tôi quay đầu lại, thấy vẻ mặt hoang mang của anh, bỗng nổi hứng.
"Xem ra dạo này anh thật sự rất bận rộn."
Liếc sang Lâm Vi đứng bên cạnh anh.
Tôi tốt bụng nhắc nhở:
"Suất học nâng cao của KLA đã công bố rồi."
"Đáng tiếc là... không có tên anh."
"Một tuần nữa tôi sẽ lên đường học tiếp, dĩ nhiên là không rảnh để phí thời gian vào những chuyện dơ bẩn này."
Nhìn thấy sắc mặt Chu Tự Nam dần dần cứng lại,
Trong lòng tôi cảm thấy cực kỳ hả hê.
Chỉ có Lâm Vi là lén nở nụ cười đắc ý.
"Vậy chúc mừng chị, học tỷ à! Trong khoảng thời gian chị không có ở đây, em sẽ thay chị chăm sóc anh Nam."
Chu Tự Nam không thể tin nổi.
"Sao em lại không nói với anh?"
Tôi cau mày.
"Đây là chuyện của tôi, liên quan gì đến anh? Sao tôi phải nói với anh?"
Chữ "liên quan" tôi nhấn rất nặng.
Vẻ mặt sững sờ của người đàn ông thoáng cái biến mất.
Tôi mỉm cười, giơ giấy báo trúng tuyển ra trước mặt.
"Dù sao cũng quen biết một thời, tin vui như vậy, chẳng lẽ anh không nên chúc mừng tôi một câu sao?"
Toàn thân Chu Tự Nam lập tức chìm trong bầu không khí lạnh lẽo, nhưng phép lịch sự khiến anh gắng sức kiềm chế.
"Thẩm Chi Nam."
"Tôi là bạn trai em."
Tôi bật cười nhẹ.
"Chu Tự Nam, anh quên rồi à? Chúng ta đã chia tay rồi."
Anh mím chặt môi, giọng nói lạnh lùng.
"Tôi chưa từng nói chia tay."
"Tôi vẫn nghĩ, chúng ta chỉ đang chiến tranh lạnh."
Tôi không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!