Chương 4: (Vô Đề)

Tuyệt đối không để những việc ngoài học tập và tôi ảnh hưởng đến bước đi của anh.

Nhưng anh cũng rất rõ, loại chuyện này một khi xảy ra, ảnh hưởng sẽ không thể kiểm soát.

Nghĩ đến đây, gương mặt lạnh lùng của Chu Tự Nam càng trở nên lạnh lẽo.

"Anh biết rồi."

Người đàn ông đáp lại bằng giọng lạnh như băng.

Chu Tự Nam cầm ô đứng chờ tôi trước cổng thư viện.

Ngoài trời mưa xối xả, anh chỉ dùng một tay che ô.

Khí chất lạnh lùng cao quý khiến bao ánh mắt vô tình hay cố ý đều dừng lại.

Khi thấy tôi bước ra, đôi mắt vốn dửng dưng mới hiện lên chút ý cười.

"Có chuyện anh muốn giải thích với em."

Chu Tự Nam thở dài.

"A Nam, Vi Vi chỉ là sư muội của anh."

"Số liệu sẽ ảnh hưởng đến điểm của cả nhóm, anh không chỉ giúp riêng cô ấy, chỉ vậy thôi."

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, cố gắng tìm lại cảm giác quen thuộc ngày xưa.

Tiếc là, chẳng còn.

"Chị, em xin lỗi!"

Tiếng của Lâm Vi vang lên từ phía sau Chu Tự Nam.

Cả hai chúng tôi đồng loạt quay đầu lại.

Lâm Vi đứng dưới mưa, ướt sũng cả người.

Cúi gập người chín mươi độ, đứng đó cúi đầu.

Thái độ thành khẩn, yếu ớt đến đáng thương.

"Hôm qua dữ liệu thí nghiệm xảy ra lỗi, em sợ làm ảnh hưởng đến điểm của cả nhóm nên mới nhất thời hoảng loạn gọi cho sư huynh."

"Là em suy nghĩ không chu đáo, tất cả là lỗi của em, em cam đoan sẽ không có lần sau nữa, xin chị nhất định tha thứ cho em, cũng tha cho sư huynh."

Người ra vào thư viện bắt đầu ngoái đầu nhìn về phía chúng tôi.

Không rõ trên mặt Lâm Vi là nước mưa hay nước mắt, cả người trông thật thê thảm.

Nhưng khóe môi cô ta vẫn hơi cong lên, như thể nắm chắc phần thắng trong tay.

Cô ta liếc nhìn Chu Tự Nam, mong anh sẽ tỏ ra thương xót.

Chu Tự Nam liếc nhìn tôi, không nói một lời.

Ánh sáng hy vọng trong mắt cô gái bị mưa dập tắt.

Chỉ còn lại dáng vẻ đáng thương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!