Chương 38: (Vô Đề)

Đói khát cực độ cùng nhu cầu bổ sung cấp bách lượng lớn thức ăn để bù lại tiêu hao thương tổn, khiến cho Liễu Vũ bây giờ đầy đầu toàn nghĩ về đồ ăn, điên cuồng mà nghĩ cách làm sao để có đồ ăn sung túc để sống sót.

Cô đầu tiên có thể xác định một chút, đầu bếp của cô có thể giải quyết được vấn đề Thiên cương chi khí trong nguyên liệu nấu ăn, chỉ cần có thể tìm được thức ăn, vấn đề ăn uống liền được giải quyết.

Điểm thứ hai đó là hiện tại bọn họ đã vào địa bàn của quân địch còn bị lộ hành tung ra ngoài, lại cùng đối phương kết một mối thù không chết thì không thôi. Đổi thành là cô, thể nào cũng sẽ phái người thủ tại chỗ này điều tra xem bọn họ như thế nào lại xuất hiện ở chỗ này, còn muốn tra thêm có đồng lõa nào lọt lưới nữa không. Tóm lại chính là, nơi này rất nguy hiểm, nên mau chóng rời khỏi.

Liễu Vũ quyết định mang theo bọn họ đổi nơi khác.

Người Cổ Đạo Tông và yêu ở chỗ này đều quá đến kinh hồn táng đảm, e sợ cho ngày nào đó sẽ bị phát hiện. Đặc biệt là người của Cổ Đạo Tông, bởi vì tu luyện công pháp hoàn toàn khác với Thiên Cương Tông, bọn họ chỉ cần lộ diện sẽ bị nhận ra ngay.

Mấy cái yêu quái này còn đỡ hơn một chút. Tuy rằng bọn họ cũng giống đệ tử Cổ Đạo Tông đều sinh hoạt ở Quỷ Vu hai giới dẫn đến âm khí rất nặng, nhưng động thực vật tu luyện thành tinh thành yêu, kia đều là do một cái cơ duyên tự mình sờ soạng tu luyện mà thành, tuyệt đại bộ phận đều là ở môi trường hoang dã. Chúng nó như vậy, ở trên địa bàn Thiên giới, tìm hướng về những cái bãi tha ma, tụ âm, tùy tiện lấy ra một đống lớn, cũng không như đệ tử Cổ Đạo Tông rất dễ chọc người chú mục.

Bởi vậy, trận này đa số đều do Kim Mao chuột tre ra ngoài tìm Liễu Vũ cùng săn thú, còn số yêu còn lại tận lực không cần đi ra ngoài, đến nổi đệ Tử Cổ Đạo Tông, phải lấy trận kỳ bày pháp trận cùng trận bàn bày ở dưới nên đất, đem chính mình tàng đến kín mít.

Liễu Vũ muốn mang theo bọn họ cùng đi, kia thật cầu mà không được.

Đến nỗi việc rời khỏi nơi này có nguy hiểm gì nữa không cũng không quan trọng. Ở trên địa bàn của Thiên tộc, đi đến nơi nào cũng đều nguy hiểm, vì vậy lúc nào cũng phải trốn tránh, ở đây Thiên cương chi khí tự do trong thiên địa không chỗ nào không có, mỗi thời mỗi khắc đều tạo thành tổn thương đến bọn họ. Bọn họ hiện tại thân ở hoàn cảnh tu luyện công pháp, thói quen thức ăn, bao gồm cung phụng thần đều trái ngược hoàn toàn với Thiên Cương Tông.

Nếu bọn họ ở thời gian dài trên địa bàn của Thiên giới, sẽ bị Thiên cương chi khí tra tấn chậm rãi tới chết. Phụ cốt cương khí so với âm khí thấm vào thân thể còn hại thân hơn, so dao cùn quát cốt còn đau hơn.....

Liễu Vũ sợ bị người Thiên Cương Tông phát hiện, nửa điểm đều không nghĩ đi trên mặt đất, mà lựa chọn từ ngầm rời đi. Người thói quen tập tính đối với ngầm, âm u, hoàn cảnh phong bế đều sinh ra tâm lý bài xích, đều là hoạt động trên mặt đất, bọn họ rời đi từ ngầm, tương đối an toàn hơn rất nhiều.

Dòng nước cọ rửa sẽ xuất hiện thông đạo do bài thủy để lại tạo thành ngầm. Thông đạo bài thủy lớn sẽ hình thành hang động đá vôi, hố trời, mạch nước ngầm, có khe hở nhỏ trên núi. Số khe hở này thực hẹp, người thường đi qua không được, rất nhiều chỗ liền cái bàn tay đều qua không lọt, nhưng đối với Liễu Vũ mà nói hoàn toàn không có ảnh hưởng.

Đối với một đội người và yêu như bọn họ tới nói, cũng không ảnh hưởng, bởi vì trong nhóm bọn họ có một con tê tê tinh. Nó có chân trước tuy ngắn nhỏ như lại là thấu sơn giáp cùng chân trước của bá vương long công dụng như nhau, bào qua nham thạch cũng giống như bào đậu hủ.

Lúc trước khi trốn vào ngầm, gặp được nơi nào không qua được, toàn dựa vào nó bào ra đường.

Liễu Vũ nguyên bản đem định bọn họ đóng gói để trong giới tử thạch, lại nghĩ chính mình có thật nhiều linh tinh trong giới tử thạch, tiền tài động nhân tâm, phòng người thì được nhưng tâm thì khó phòng, đánh mất ý niệm này, dù sao có nơi không đi qua được cũng có xuyên giác sơn tinh dùng móng vuốt mà bào.

Trong đội ngũ bọn họ có một con xà yêu, rõ ràng là một con hùng xà, nhưng eo lại tế lại mềm, đi đường vặn đến lay động sinh tư, yêu lý yêu khí đến muốn bàn lên trên người người khác đi.

Liễu Vũ đối với số yêu này thực vô ngữ, giống đực so yêu mị một con lại hơn một con, so mỹ cũng một con lại hơn một con, giống cái thì điệu thấp vô cùng, tương đương Phó Tố.

Tỷ như con gà rừng mẹ, con chim sẻ đốm, biến thành hình người mặc một thân quần áo toái hoa, sống thoát thoát như một đại thẩm nông thôn. Cô nhớ mơ hồ có một con hùng gà rừng tinh, so với xà yêu còn yêu hơn, nhưng không nhớ rõ là ở nơi nào đã gặp qua hùng gà rừng tinh.

Liễu Vũ đói không chịu được, trên đường gặp được con dơi, rắn, rết toàn bộ đều không buông tha. Mấy thứ này đối với cô cơ bản không đủ no bụng, chỉ có thể làm đồ ăn vặt, làm cho tâm lý có điểm được an ủi, để tránh thật đói, tức giận đem người và yêu cùng nhau ăn.

Bọn họ đi qua dưới mặt đất không thể bay, thậm chí không dùng pháp thuật, để tránh bị cảm ứng phát hiện.

Hồ Lương nói, nếu vận dùng pháp thuật sẽ để lại dấu vết và bị truy lùng đến. Con tê tê dùng móng vuốt bào, thoạt nhìn cùng tiểu tinh quái dưới mặt đất bào không sai biệt lắm, loại tình huống này thực thường thấy, không dễ khiến người khác chú ý.

Con tê tê tinh này dẫn tới một đường dùng sức để bào động, động bào ra so với động trộm còn nhỏ hơn. Trừ bỏ Liễu Vũ cùng Kim Mao chuột tre người nhỏ, thì toàn bộ người cùng yêu đều bò qua.

Liễu Vũ nhìn những đệ tử Cổ Đạo Tông, chẳng phân biệt nam hay nữ đều dẩu mông lên ngầm bò, quần áo sớm bị những giọt nước trong động cùng vụn đá do tê tê tinh đào ra làm cả người lấm lem không nở nhìn, chật vật đến Liễu Vũ thấy thật đáng thương cho cái tông môn này.

Tà ma ngoại đạo, rơi vào hoàn cảnh bị chính phái đuổi giết, ở phía dưới nên đất không thấy mặt trời mà toản.

Đáng thương nhất chính là, một đám theo chân cô, hỗn đến cơm đều chưa ăn.

Bọn họ dưới nền đất bò một ngày một đêm, đầu gối đều bị ma sát muốn hư, rốt cuộc cũng đến được mặt núi có nước chảy xuôi thành sông.

Người Cổ Đạo Tông bò không nổi nữa, nhờ xà yêu biến về nguyên hình, toàn bộ nằm bò trên lưng nó, để xà yêu chở bọn họ đi ra bên ngoài. Vì thế mỗi người còn thanh toán mười lượng linh ngọc đương phí vất vả cho nó.

Sau khi xà yêu biến trở về nguyên hình, thân thể dài hơn hai mươi mét, thân thể so với lốp xe hơi còn thô hơn, hồng lục lam đan xen vằn vện lại xứng với một cái sắc thái đỏ rực tươi đẹp của mào gà trống, diện mạo cực độ kỳ quái.

Liễu Vũ cố ý quan sát qua nó, đây là rắn không độc, nó không có răng nọc, cũng không có tuyến độc.

Đại xà yêu bơi vào sông ngầm, vui vẻ đến lăn mấy vòng, trên người thì bò đầy yêu cùng đệ tử Cổ Đạo Tông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!