Liễu Vũ thấy bọn họ đầy mặt ngốc so, tức khắc biết được không nên trông cậy vào bọn họ.
Cô nhìn quanh bốn phía, xem có thể tìm được chỗ nào đặt chân hay không. Trước hết nên nghĩ biện pháp sống sót, tiếp theo đi một bước liền tính một bước. Cha mẹ anh trai không còn, nhà cũng không có, gia sản cũng không luôn, đi đến chỗ nào cũng đều giống nhau cả.
Người và yêu ở đây cũng biết khốn cảnh hiện tại của bản thân, một đám tâm tình cực kỳ trầm trọng, cũng may bọn họ vận khí tốt, gặp được một vị Hoa Tế Thần, còn có thể có cái dựa vào cùng một tia hy vọng. Vô luận vị Hoa Tế Thần này đến từ bộ lạc nào, cô là Hoa Tế Thần có bản lĩnh cường đại, ngoài ra thần trí còn thanh tỉnh, điểm này không thể nghi ngờ.
Cổ Đạo Tông lần này dẫn đội chính là trưởng lão núi Tú Loan, tên là Hồ Lương, thoạt nhìn bộ dáng chỉ có hơn hai mươi tuổi, kỳ thật đã hơn hai trăm tuổi. Thực lực của hắn trong tất cả các trưởng lão ở các núi đứng hạng bét. Núi Tú Loan ở trong các thành, các núi thuộc Cổ Đạo Tông xếp hạng trào lưu đều ở cuối. Bởi vậy hắn định liều một phen, kiếm một số linh tinh về cho môn hạ đệ tử làm điểm đãi ngộ, cũng tìm cho mình một chút tài nguyên để tu luyện, nên nhận nhiệm vụ tông môn lần này.
Nếu bọn họ gặp được những người có trong các bộ lạc, là một vị Hoa Tế Thần lão thành, nhất định sẽ thành thật đi theo, hết thảy nghe theo Hoa Tế Thần ăn bày, nhưng chính là hôm nay gặp được một Hoa Tế Thần không biết từ đâu ra tới, tựa hồ cái gì đều cũng không biết, liền không thể yên tâm được.
Hồ Lương sau khi cân nhắc qua, nói cho Liễu Vũ: "Chúng ta hiện tại cùng tông môn mất liên hệ, tông môn chỉ có thể căn cứ theo mệnh bàn của chúng ta mà phán định sinh tử, cho nên sẽ không có người tới tìm chúng ta. Bởi vậy hy vọng được tìm chỉ có thể xa vời, ngoài ra chúng ta xảy ra chuyện nhất định là đã chuyện gì rất nguy hiểm, nếu nhóm lão tổ tông tới tìm, rất có thể ở ngay tại khu vực chi gian liền không còn nữa.
Nhóm lão tổ tông là nền tảng của tông môn, có bọn họ Cổ Đạo Tông mới lập đến an ổn, nếu một khi bị thiệt hại tông môn sẽ không trở mình được, vì vậy sẽ không phái ra để mạo hiểm chịu chết. Chúng ta đi vào nơi này, xem như lấy nguy hiểm cầu phú quý. Hiện giờ rơi xuống hoàn cảnh này, chỉ có thể tự mình nghĩ cách thoát thân."
Liễu Vũ hỏi: "Ngươi có biện pháp gì?"
Hồ Lương nói: "Hy vọng duy nhất của chúng ta là ngài. Ngài là Hoa Tế Thần, bản mạng linh cổ của ngài….. ý ta là cổ thân của ngài, thời điểm tu luyện đến cảnh giới nhất định, có thể mở ra thông đạo Thứ Nguyên Giới, cảm ứng được Vu thần thuật. Hiện giờ chỉ có ngài mới có thể mang chúng ta trở về."
Liễu Vũ tức giận mà liếc mắt Hồ Lương một cái, nói: "Nếu ta có cái bản lĩnh kia, thì sẽ không hỏi có ngươi có thể tìm được lối ra vào hay không." Lấy một chút điểm giao tình giữa cô với Cổ Đạo Tông, cứu bọn họ một lần đã thực không tồi.
Chuột tinh là cô ném vào tới, nên không tốt để bỏ nó lại, vì thế ngồi vào trên chiếu phi hành của chuột tinh, chỉ một cái phương hướng, nói: "Bay hướng bên kia." Cô có thể có pháp bảo để ngồi, kiên quyết sẽ không tự mình bay.
Tất cả mọi người nghe thấy Liễu vũ không tìm thấy lối ra, tâm đều lạnh đi nửa thanh, lại thấy cô chỉ ra phương hướng, tức khắc bốc cháy lại hy vọng. Một đám sôi nổi lấy ra pháp bảo phi hành của mình, bay nhanh đuổi theo.
Liễu Vũ quét mắt qua bọn họ tâm nói: "Cũng chưa nói cho các ngươi bay hướng kia cùng nhau." Bất quá mọi người muốn cùng liền cùng, dù sao mọi người đều lạc đường, coi như kết bạn cùng đi.
Chuột tre tinh không dám bay quá nhanh, sợ một đầu lau vào trong nguy hiểm, nó thao tác chiếu phi hành ổn định không nhanh không chậm. Nó cực kỳ nhiệt tình nhìn về phía Liễu vũ giới thiệu về bản thân, "Hoa Tế Thần, ta tên gọi Trúc Kim Nha, là Trúc Hải Kim Mao chuột tre tộc, thuộc bộ lạc Vạn Chuột Quật. Cha ta là chuột tre vương của Vạn Chuột Quật, Trúc Hữu Thuật."
Liễu Vũ quay đầu, đem chuột tre tinh nhìn tỉ mỉ từ đầu đến chân hỏi: "Cha ngươi là chuột vương? Vậy ngươi là chuột… vương tử?" Thứ cho ta mắt vụn về, nhìn không ra tới! Một cái vương tử, mà lại nghèo túng đến mức làm người môi giới lừa đảo?
Chuột tre tinh nói nhanh: "Chỉ có người thừa kế được tuyển làm vị trí trữ vương, mới có thể xưng là vương tử."
Hồ Lương mang theo người Cổ Đạo Tông gắt gao theo sát bên người của Liễu Vũ nói: "Tộc chuột có thể sinh, chuột vương thọ mệnh dài có thể có tới mấy vạn nhi nữ, chỉ có những con ưu tú nhất mới được chọn làm vương tử, công chúa. Nếu chuột vương không còn nữa, thì chuột vương tử cùng chuột công chúa sẽ quyết đầu, sống sót cuối cùng kia chính là chuột vương."
Liễu Vũ "Nga" một tiếng, sau đó phát hiện chuột tre tinh lại giống với tài xế taxi bất lương, đánh đường vòng. Taxi vòng đường xa để gài thêm một số tiền, còn chuột tinh vòng đường xa để làm cái gì nha? Cô hỏi chuột tinh: "Ngươi như vậy vòng tới vòng lui mà bay, trong chốc lát vẽ cái số 8, lại trong chốc lát đánh ra chữ S, muốn biểu diễn tạp kỹ sao?"
Chuột tre tinh đông cứng tại chỗ, không biết biện giải như thế nào cho bản thân. Nó chính là bay thẳng tấp, nhưng nếu nơi này có cái khe Thứ Nguyên Giới, thì bay xoay quanh tại chỗ cũng thực bình thường, rất có thể bị vây chết ở chỗ này.
Hồ Lương hướng tới Liễu Vũ ôm quyền hành lễ, nói: "Chúng ta hơn phân nửa là đã gặp phải cái khe Thứ Nguyên Giới. Chúng ta nhìn không thấy, không có cách tìm ra được thông đạo chính xác, xin nhờ Hoa Tế Thần chỉ đường."
Liễu Vũ nhìn xem thái độ đặc biệt tốt của Hồ Lương, sau đó nhìn lại số người và yêu gắt gao theo sát bên người cô e sợ bị tuột lại, thực không nghĩ mang theo bọn họ, lại không thể thật đem bọn họ ném lại, vì thế lại phóng ra lượng lớn tiểu cánh hoa bao lấy bọn họ, chính mình một lần nữa mang theo họ bay đi.
Cô tự chính mình bay trong khoảng cách ngắn còn được, bay lâu thì sẽ mệt, giờ lại mang theo một đống người và yêu, mau mệt đến độ không còn là chính mình.
Cô bay được một đoạn, chở không nổi nữa, đành giũ bọn họ từ trong cánh hoa ra tới, phóng trước mặt mỗi người một tiểu cánh hoa, để bọn họ từ đi theo tiểu cánh hoa.
Nhưng mà, tiểu cánh hoa của cô bay ở trước mặt bọn họ, bọn họ lại giống như mù mà không nhìn thấy. Bọn họ dừng lại, nói với cô, bọn họ không nhìn thấy tử cổ dẫn đường, hẳn là đã vào một cái Thứ Nguyên Giới khác, không có thông đạo, bọn họ không cùng đi vào được.
Tiểu cánh hoa bay ở trước mắt bọn họ, duỗi tay có thể sờ đến liền. Liễu Vũ hướng vào trong đồng tử của bọn họ nhìn đến tiểu cánh hoa cô thả ra để dẫn đường, lại cân nhắc lại lời bọn họ, tâm nói: "Mình có thể đi tới đi lui ở chi gian hai Thứ Nguyên Giới?" Trương đại lão khi ẩn thân cũng chính là bộ dáng này đi?
Cô đem tiểu cánh hoa bám vào thẻ bài Vu thần mộc của bọn họ mang theo bên người, cô muốn thử xem mình thể giống như Vu thần thông qua thẻ bài để dẫn đường bọn họ không.
Trong nháy mắt khi tiểu cánh hoa bám trên Vu thần mộc, thẻ bài Vu thần mộc to hơn đồng tiền xu một chút hơi giống la bàn bỗng nhiên ánh lên hồng quang nhàn nhạt, kim đồng hồ trên mặt động tác nhất trí mà chỉ về hướng cô, giống như la bàn tìm quỷ của đạo sĩ.
Mọi người thấy thẻ bài tiếp dẫn sáng lên, một đám vui mừng khôn xiết. Chẳng sợ thẻ bài tiếp dẫn không chỉ về lối ra vào, ít nhất cũng có thể tìm được Hoa Tế Thần. Cho dù mọi người rời ra, nhưng theo chỉ dẫn có thể tìm được Hoa Tế Thần liền tụ lại ở bên nhau.
Liễu Vũ rời khỏi chiếu bay của chuột tinh, chính bản thân tự bay, những người khác theo ở phía sau.
Cô bay đi liền phát hiện, ánh sáng trong thẻ bài Vu thần mộc kia lúc đậm lúc nhạt, lúc ánh sáng trên thẻ bài đậm, sẽ hình thành một vòng nước gợn hoa văn, như là xuyên qua một tần chắn vô hình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!