Chương 23: (Vô Đề)

Trương Tịch Nhan trở lại đỉnh núi Vân Hải Ngọc Các, tâm tình bị Liễu Vũ chọc muốn học máu đã nhanh chóng bình phục.

Đỉnh núi thanh lãnh cùng với sự náo nhiệt khi ở cạnh Liễu Vũ hình thành tiên minh đối lập.

Nàng không phải là người thích náo nhiệt, rất nhiều thời điểm càng thích chính mình một mình một người an an tĩnh tĩnh mà đợi, đọc sách, cần nhắc chút công pháp tu luyện, nghiên cứu pháp trận, làm pháp khí. Nhưng một người ở như vậy lâu dần sẽ bị cô độc bao vây, thậm chí cảm thấy năm tháng cứ vậy dài lâu, dài đến phảng phất nhìn không thấy cuối, mỗi ngày nghìn bài một điệu mà lặp lại, trừ bỏ bản thân giãy giụa sinh tồn chính là mang theo người ở Cổ Đạo Tông giãy giụa sinh tồn.

Vui sướng, vui vẻ biến thành mặt hàng xa xỉ khó có thể thu hoạch.

Cảm xúc của nàng càng ngày càng ít, đối mặt với hiểm cảnh sinh tử tồn vong cũng không gợn sống.

Khi mỗi lúc như này, nàng đều nghĩ nếu có Liễu Vũ bên cạnh thì tốt biết bao nhiêu.

Nàng biết Liễu Vũ thân chết, nhưng hồn phách vẫn còn và cư trú ở hoa thần cổ.

Nàng mở ra Thiên Nhãn ở giữa trán mơ hồ có thể cảm giác đến Liễu Vũ đại khái là mãnh đất giao nhau của Quỷ Vu hai giới. Chỉ là mãnh đất này kết cấu phức tạp, có vô số Thứ Nguyên Giới trọng điệp, quấy nhiễu cảm giác, vô pháp xác định được vị trí cụ thể của Liễu Vũ, chỉ có thể mơ hồ cảm giác được Liễu Vũ chi gian cùng Vu thần thụ có liên hệ và sống dưới sự bảo vệ của Vu thần.

Hoa thần cổ trên người Liễu Vũ là đến từ Vu thần thụ, nếu nói trên đời nắm rõ hành tung của Liễu Vũ nhất, thì đó chính là Vu thần.

Khi đó Liễu Vũ bị thương thực trọng, biến thành bộ dáng tử cổ, chỉ to bằng một sợi bồ công anh, mà lúc đó nàng vừa mới đến Bất Chu Sơn, liền cái chỗ dừng chân cũng không có, căn bản không có khả năng đi bảo hộ Liễu Vũ, không có năng lực giúp Liễu Vũ dưỡng thương.

Vu thần hỏi nàng, là muốn mang theo Liễu Vũ và bị thương thế của Liễu Vũ liên luỵ sau đó cùng nhau chết hay là từng người đều mạnh khoẻ.

Nàng chọn từng người mạnh khoẻ.

Sau này nàng đã đứng vững nền móng, thành lập ra Cổ Đạo Tông, có nơi cư trú, có năng lực bảo hộ Liễu Vũ, khi nàng định đi đón Liễu Vũ về thì Vu thần lại trầm miên.

Lúc thiếu Vu thân chết hồn tán, vừa lúc ở cạnh bên người Vu thần, Vu thần không đành lòng nhìn hài tử chính mình chết đi, đem hồn thiếu Vu tiếp dẫn vào trong cơ thể dựng dục một lần nữa. Vu thần một lần nữa dựng dục thiếu Vu, làm hao đi một lượng lớn thần lực, khiến cho nó dần dần suy yếu, không thể không lấy phương thức trầm miên để bảo hộ chính mình cũng hài tử dựng dục.

Trước khi Vu thần trầm miên, đã đem hậu nhân Trương gia cùng Liễu gia ở nhân gian tiếp dẫn lại đây, sau đó trầm miên đến nay. Từ lúc đó về sau, thông đạo giữa Nhân gian cùng Quỷ Vu lại đoạn.

Nàng không thể từ Vu thần nghe được tung tích cua Liễu Vũ, nên chỉ có thể mở ra Thiên nhãn cảm giác suy tính hành tung Liễu Vũ, tiếp tục tìm kiếm.

Ngoại địch đông đảo, nàng vì tránh cho Liễu Vũ lọt vào nguy hiểm, nên không dám để ngoại giới biết Liễu Vũ đang lưu lạc một mình bên ngoài, thậm chí liền hậu nhân Liễu gia chỉ trên đầu ngón tay mới biết về Liễu Vũ.

Nàng chỉ có thể một mình tìm kiếm, lục lọi tìm kiếm suốt mấy trăm năm nhưng mỗi lần đều bất lực trở về.

Số lần thất vọng càng nhiều liền trở thành thối quen, nàng đối với việc tìm được Liễu Vũ cũng không còn ôm nhiều hy vọng, rồi lại thường xuyên suy nghĩ, Liễu Vũ vì cái gì sao không đến tìm nàng, vì vái gì vẫn luôn không có tin tức. Liễu Vũ kia tính tình làm trời làm đất, có chí hướng làm sự nghiệp, thích lăn lộn, không nên một chút tin tức đều không có, Liễu Vũ nên là người sẽ mở ra địa bàn kinh doanh xưng vương xưng bá mới đúng.

Nàng bắt đầu hoài nghi Liễu Vũ còn sống hay đã chết, hoài nghi cảm giác của chính mình có lầm hay không, lại không tìm ra đáp án.

Từng người mạnh khoẻ, chưa chắc mạnh khoẻ. Nhất thời buông tay, sau rồi tìm về, không ngờ thật khó.

Nàng không biết bản thân có hối hận với lựa chọn ban đầu không?

Nàng nghĩ Liễu Vũ còn sống, thì nàng có ngày sẽ gặp lại Liễu Vũ, có thể đem Liễu Vũ trở về. Nàng dựa theo phong cách Liễu Vũ thích xây dựng nên Vân Hải Ngọc Các, lại chỉ có chính mình ở chỗ này, ở đến vài trăm năm.

Kiến trúc xa hoa, trân bảo đầy phòng, vốn nên là nơi vô cùng náo nhiệt, nhưng giờ đây cả phòng quạnh quẽ.

Nàng ở Quỷ Vu Hiệp ngoài ý muốn gặp được Liễu Vũ. Liễu Vũ từ một sợi nhỏ nhỏ bồ công anh trở thành một con cổ yêu có thể hoá thành hình, nhưng đã quên mất nàng. Khu vực kia rõ ràng là nơi Vu thần tỉ mỉ lựa chọn. Nó ở giao nhau giữa Thánh sơn của Vu thần cùng Quỷ giới lại vào chỗ sâu trong Quỷ Vu Hiệp, nơi không có quỷ quái yêu vật hoang dại lợi hại, không gian kết cấu ổn định, lại là nơi có nhiều quỷ cấp thấp cổ vật tương tự, nguồn thức ăn dồi dào thuận lợi cho sinh tồn.

Nếu có ngoại địch cường đại đột kích, trước có Thánh sơn Vu tộc, sau có Quỷ môn quan quỷ giới, rất khó tới được Quỷ Vu Hiệp.

Nàng đi Quỷ Vu Hiệp cũng rất ít khi đi sâu vào trong đó. Lần đó chỉ do ngoài ý muốn, Thiên Long tộc Thiên giới phái yêu long lão tổ lẻn vào Vu tộc, tựa hồ muốn dò la xem thử tình huống của Vu thần. Nàng đi Quỷ Vu Hiệp hái thuốc, vừa lúc gặp được.

Thái tử Canh Thần của Thiên Long tộc chết bởi tay nàng. Hắn trước khi chết đã hạ chú trên người nàng, Thiên Long tộc nhìn thấy nàng liền biết nàng là người giết Canh Thần. Cừu hận với nàng quá thâm sâu, nên bảy con yêu long lập tức thay đổi đầu mâu tới đuổi giết nàng. Nàng một mình không đấu lại chúng, chỉ có thể dẫn dụ chúng tới chỗ sâu trong Quỷ Vu Hiệp, hấp thụ địa sát chi khí để kết trận tru sát.

Nàng lọt vào vòng vây của chúng, giết chết hai con mới phá được vòng vây, nàng bị đánh rơi xuống vực, sau hôn mê trong chốc lát, khi tỉnh lại, ngoài ý muốn gặp được Liễu Vũ.

Liễu Vũ vẫn là tính tình kia, lớn lên càng thêm quyến rũ, ngàn năm tu hành một chút kỷ năng đều dán ở trên mặt. Liễu Vũ nhớ rõ tên mình, nhớ mình đến từ đâu, chỉ quên mỗi một mình nàng, còn muốn ôm đùi nàng. Nàng tìm được Liễu Vũ còn chưa kịp cao hứng thì bị sinh khí bao phủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!