Chương 6: (Vô Đề)

Trong lúc tôi còn lưỡng lự không biết có nên can thiệp hay không, cô gái bất chợt hỏi một câu, giọng ngái ngủ:

"Mấy giờ rồi?"

Tôi nhìn đồng hồ trên điện thoại: "11 giờ 25."

Nghe vậy, cô ấy cố gắng lục tìm điện thoại trong túi xách, mở khóa bằng vân tay rồi bấm số gọi đi.

Điện thoại đổ chuông vài hồi, nhưng dường như không ai bắt máy.

Cô gái thất vọng ngồi thụp xuống, lẩm bẩm: "Trường học đóng cửa rồi…"

Quả nhiên vẫn là học sinh.

Tôi vội hỏi: "Cô học trường nào?"

Cô ấy úp mặt vào đầu gối, đôi tay đan chéo, lí nhí nói mấy chữ không rõ.

Tôi hỏi lại, nhưng cô ấy không trả lời nữa, như thể đã ngủ quên.

Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.

"Viện Viện, em ổn không?"

Là giọng của Tống Tư Triết.

Tôi hoảng hốt, nếu anh ta vào và nhận ra tôi, chắc chắn tôi sẽ gặp rắc rối lớn.

"Viện Viện!" Anh ta lại gọi thêm lần nữa.

Trong lúc cấp bách, tôi cầm lấy điện thoại trong tay cô gái rồi trốn vào một buồng vệ sinh.

Chỉ vài giây sau, cửa nhà vệ sinh bị đẩy ra, tiếng bước chân vang lên.

"Viện Viện, em vẫn ổn chứ?"

Tống Tư Triết thực sự dám vào hẳn nhà vệ sinh nữ.

Tôi nín thở.

Cô gái vẫn không đáp lại.

Anh ta cười nhạt một tiếng, đầy vẻ đắc ý: "Không nghe lời gì cả, một lát nữa đến khách sạn, phải phạt em thật nghiêm mới được."

Tiếng cười quái dị của anh ta khiến tôi lạnh sống lưng.

Không biết đã có bao nhiêu cô gái trở thành nạn nhân của anh ta theo cách này.

Chẳng mấy chốc, Tống Tư Triết lại dìu cô gái rời khỏi nhà vệ sinh.

Tôi không dám nán lại thêm một giây nào nữa, vội vàng bước ra sau anh ta.

Ra khỏi quán bar, tôi lập tức bắt một chiếc taxi, bám sát chiếc xe của Tống Tư Triết.

Xanh Xao

May mắn là lúc nãy tôi đã nhanh trí cầm điện thoại của cô gái kia, hơn nữa điện thoại đã được mở khóa sẵn.

Tôi tìm trong danh bạ và dừng lại ở một số được lưu tên là Anh trai, không chần chừ, tôi bấm gọi ngay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!