Chương 13: (Vô Đề)

---

Bệnh viện.

Tôi hỏi thăm bác sĩ về tình hình của em gái, sau đó quay lại phòng bệnh, ngồi trò chuyện với em, dù người nằm trên giường vẫn bất động như trước.

Khi ngẩng đầu lên, tôi thấy Trương Dương đang đứng ở cửa, tay cầm một bó hoa.

Tôi nhướng mày hỏi:

"Cái này là mang cho tôi, hay cho em gái tôi?"

Hắn gãi đầu cười ngượng:

"Lần sau tôi sẽ mang hai bó vậy."

Tôi rót cho hắn một chén nước, Trương Dương nhấp một ngụm rồi hỏi:

"Chuyện báo nguy hôm qua dùng tốt chứ?"

Tôi gật đầu:

"Tốt lắm, thiết bị điều khiển từ xa rất nhạy."

"Vậy tiếp theo cô định làm gì?" Hắn lại hỏi.

"Buổi chiều tôi sẽ đến tập đoàn Thịnh Xa."

"Muốn tôi đi cùng không?"

Xanh Xao

Tôi lắc đầu:

Không cần đâu.

Trông hắn có vẻ lo lắng, giọng nói mang chút quan tâm:

"Một mình cô có ổn không? Nếu những thứ cô có trong tay bị công khai, nhà họ Tống sẽ không để yên đâu."

Tôi mỉm cười:

"Chính vì vậy, tôi càng không muốn kéo anh xuống nước."

Nghe vậy, Trương Dương nhướng mày, cười nhẹ:

"Cô xem thường tôi quá đấy."

Tôi nhìn hắn, chợt nhớ lại vài chuyện trước đó, không khỏi nghi ngờ:

"Anh không phải là... dân xã hội đen đấy chứ?"

Trương Dương bật cười, sờ mũi:

Cũng gần như thế.

---

Cuối cùng, dưới sự kiên quyết của Trương Dương, hắn vẫn đi cùng tôi đến tập đoàn Thịnh Xa, nhưng chỉ chờ bên ngoài văn phòng, không vào cùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!