"Chỉ cần em thích, anh nhất định sẽ mua cho bằng được Đó là thứ gì, em nói đi?"
"Được thôi. Đi theo em"
Nói rồi, Phong Vĩnh Kỳ nhớ cô nắm lấy tay anh lôi vào xe. Cô đưa anh đến một ngọn đồi. Từ ngọn đồi này nhìn thấy được thành phố nơi họ sống.
Phong Vĩnh Kỳ hơi thắc mắc hỏi cô:
"Em muốn anh mua nhà ở đây sao?"
"Anh ngốc quá. Thứ em muốn không phải là nhà. Anh mau nhìn lên trời đi"
Lâm Mẫn Nhi chỉ tay lên trời. Đêm đó, có rất nhiều ngôi sao, rất đẹp
"Sao hả? Anh thấy em nói có đúng không? Thứ này anh mua nó không được. Nhưng nó là hàng được nhìn miễn phí. Kể cả những đại gia hay chủ tịch giàu có như anh cũng không mua được nó"
Nhớ đến hình ảnh cô tươi cười nói với anh.
Hai hàng nước mắt của Phong Vĩnh Kỳ vô thức rơi xuống. Nếu như lúc nãy anh không nóng nãy thì cô đã không tức giận bỏ đi.
Nếu như anh cho cô cơ hội để giải thích thì mọi chuyện cũng không như bây giờ
- ----------
Sáng hai ngày sau, chuyến bay của cô vừa đáp xuống sân bay. Cô nhanh chóng trở về Lâm gia. Khi cô vừa về đến, chạy vội vào trong ôm chầm lấy ba Lâm và mẹ Liễu, khóc nức nở. Mẹ Liễu và ba Lâm không biết đã xảy ra chuyện gì.
Liền nhanh chóng ngồi xuống ghế rồi hỏi cô:
"Mẫn Nhi của mẹ, nói mẹ nghe, là ai làm cho con khóc?"
Mẹ Liễu vừa lau nước mắt cho cô, vừa nói:
"Mẹ nghĩ ngoài người đó ra thì ai dám làm cho con khóc?"
Là Vĩnh Kỳ sao?
Ba Lâm không dám tin người mà ông tin tưởng lại làm cho con gái cưng của mình khóc
"Mẫn Nhi, mặt con bị gì vậy? Là ai đánh con à?"
Mẹ Liễu nhẹ nhàng nâng khuôn mặt cô lên thì phát hiện khuôn mặt cô vẫn còn ửng đỏ
Anh ta đã tát con
Lâm Mẫn Nhi nức nở nói
"Nó dám tát con sao? Đúng là ngày càng quá đáng. Mẹ nhất định phải nói cho lão Phong kia biết"
Nói rồi, mẹ Liễu định gọi điện nói cho Phong Nhất Thiên biết thì bị ba Lâm của cô ngăn lại. Ông nói:
"Em đưa Mẫn Nhi lên phòng đi Con bé vừa trở về cũng đã mệt rồi. Chuyện này cứ để anh lo"
Mẹ Liễu nghe vậy liền gật đầu rồi đưa cô lên phòng. Ông kêu người đem cả hành lí của cô về phòng.
Ba Lâm gọi điện cho Phong Nhất Thiên. Ông cứ đi qua đi lại mãi, vừa tức giận nhưng lại cố gắng giữ bình tĩnh để nói chuyện với Phong Nhất Thiên.
Từ trước đến giờ, chưa ba Lâm chưa bao giờ tát cô cả. Kể cả la ông cũng không nỡ. Vậy mà bây giờ lại có kẻ dám tát cô, mà kẻ đó lại là người ông tin tưởng.
Gửi gấm cả con gái mà mình yêu thương nhất, thử hỏi ông phải xử lí như thế nào
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!