Chương 43: Cố tình chuẩn bị nó cho em

Khi thức dậy, không thấy Lâm Mẫn Nhi nằm kế bên. Phong Vĩnh Kỳ đi xuống dưới vẫn không thấy cô. Lúc ấy, dì Hoa đi ngang anh bèn hỏi:

"Dì Hoa, dì có thấy Mẫn Nhi đâu không?"

"Tôi nghe Thiếu phu nhân nói cô ấy đưa Trần tiểu thư về nhà"

Dì Hoa cung kính nói với anh

"Cảm ơn dì. Dì làm việc tiếp đi"

Lúc này, anh đi đến bên chiếc ghế dài. Lấy tờ báo để sẵn trên bàn, đọc. Lâm Mẫn Nhi từ bên ngoài bước vào. Thấy anh đang chăm chú đọc báo nên cô cũng không muốn làm phiền.

Định trở lên phòng cất túi xách thì anh cất giọng:

"Em đưa Trần Băng về nhà à?"

Dạ

Lại đây!

Anh vẫn chăm chú nhìn tờ báo, nói với cô

Hả?

"Lại đây ngồi với anh"

Anh đặt tờ báo lên bàn, xoay mặt qua nói với cô. Cô từ từ đi đến bên anh. Anh lắm lấy tay, kéo cô về phía mình làm cô mất thăng bằng nên đã ngồi lên đùi anh

Cô chợt hỏi anh một câu khiến anh không biết phải trả lời như thế nào

"Vĩnh Kỳ, nếu như.... nếu như em hiểu lầm anh và em bỏ đi thì lúc đó anh sẽ như thế nào? Để em ra đi hay giải thích với em"

"Tại sao em lại hỏi như vậy?"

"Anh trả lời em trước đi"

Anh sẽ để em ra đi

Tại sao?

"Cho dù em đi đến đâu, anh sẽ theo em đến đó. Theo cho đến khi nào em quay về bên anh mới thôi"

Cô chợt cười. Phó Vũ Hàn từ đâu vào thẳng nhà của anh với vẻ mặt rất lo lắng. Nhìn anh không giống như thường ngày.

Phó Vũ Hàn đã tìm Trần Băng khắp nơi nhưng không tìm được cô. Anh đã gọi cho cô cả trăm cuộc nhưng đều không có kết quả. Anh chợt nhớ đến Lâm Mẫn Nhi nên vội chạy đến Phong gia. Anh nghĩ Lâm Mẫn Nhi nhất định sẽ biết Trần Băng đang ở đâu

"Mẫn Nhi, cô có biết Băng Nhi đang ở đâu không? Tôi đã tìm cô ấy khắp nơi nhưng không thấy?"

Anh không thể kìm chế được sự lo lắng của mình đối với Trần Băng. Anh nhất định phải tìm được cô. Nhất định phải khiến cô quay trở về với mình

"Tôi đương nhiên là biết. Nhưng xin lỗi, lần này tôi sẽ không giúp anh đâu"

Lâm Mẫn Nhi thản nhiên nói

"Tại sao chứ? Mẫn Nhi, cô thừa biết tôi yêu Băng Nhi như thế nào mà. Tôi thật sự không phản bội cô ấy"

"Vũ Hàn, tôi đương nhiên biết anh yêu cậu ấy như thế nào. Nhưng Vũ Hàn, tôi nghĩ cậu ấy cần được yên tĩnh một thời gian. Cậu ấy đã bị tổn thương rất lớn rồi. Hãy để cậu ấy có thời gian nghỉ ngơi."

Lâm Mẫn Nhi lúc này đứng dậy, hai tay khoanh trước mặt nói với anh

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!