Bắt đầu từ ngày đó, Kiều Lễ không có chuyện gì làm thì đều chạy tới nhà Lâm Mạc. Lúc đầu, Lâm Mạc còn rất nhiệt tình mà cùng hắn chơi cái này cái kia. Nhưng mà tên kia đến quá nhiều, có lúc còn ở luôn nhà Lâm Mạc, Lâm Mạc cũng lười coi hắn là khách để chiêu đãi, hoàn toàn mặc kệ hắn tự do.
Dĩ nhiên, mục đích của Kiều Lễ rất đơn giản đó là gặp Lâm Nhiễm mà thôi. Nên mỗi lần đến đều mang rất nhiều quà cho Lâm Nhiễm.
"Tiểu Nhiễm, em xem, Lễ đại ca mua cho em búp bê nè ha ha ha."
Lâm Nhiễm …
"Tiểu Nhiễm, em xem, Lễ đại ca mua cho em kẹp tóc thủy tinh nè ha ha ha."
Lâm Nhiễm …
"Tiểu Nhiễm, em xem, Lễ đại ca mua cho em dụng cụ pha trà chiều hoàng gia nè ha ha ha."
Lâm Nhiễm …
Kiều Lễ còn lâu mới chịu nói cho Lâm Nhiễm biết mình cảm thấy thích nhất chính khuôn mặt băng sơn không cảm xúc của Lâm Nhiễm đó!
Lấy được lễ vật đáng yêu, mà vẫn còn có thể vẫn duy trì biểu cảm lạnh lùng băng sương, loli mĩ lệ gì gì đó là manh nhất đó!
Thâm nhập vào loli có nội tâm băng sương, cùng với nét cười thẹn thùng gì gì đó là manh nhất đó!
Trứng trứng đều đã manh muốn nát!
Vì vậy ngày đó, Kiều Lễ theo thường lệ ôm Lâm Nhiễm ngồi ở hoa đằng xích đu tắm nắng. Kiều Lễ tràn đầy phấn khởi mà mua cho Lâm Nhiễm cái lược in hình Bỉ Bỉ Oa Oa. Cố chải cho tóc của Lâm Nhiễm cũng giống như Bỉ Bỉ Oa Oa!
Lâm Nhiễm mặt đầy , nhìn đại ca đầu óc ngốc nghếch đang hạnh phúc tràn trề mà ngồi chơi búp bê…
Kiều Lễ đem biểu tình này hiểu thành ánh mắt nhìn chăm chú tràn đầy ái mộ!
Vì vậy hắn run rẩy trái tim nhỏ, duỗi tay nhẹ nhàng sờ sờ tóc dài của Lâm Nhiễm, kích động, ôn nhu nói rằng:
"Tiểu Nhiễm lớn rồi phải làm vợ của Lễ đại ca nha."
… Tiểu Lâm Nhiễm phun một búng máu ra ngoài, thân thể nhỏ bé nhất thời cứng ngắc, đầy hắc tuyến mà trừng Kiều Lễ.
Kiều Lễ cho là Lâm Nhiễm cao hứng, không hề nghi ngờ gì! Đắm chìm sâu sắc trong vui sướng! Hoàn toàn không chú ý tới Lâm Mạc đứng phía sau đã hoá đá!
"Cái kia, Kiều Lễ này."
Lâm Mạc xoắn xuýt mà đụng vai Kiều Lễ một cái.
Kiều Lễ cọ cọ rồi quay đầu lại, một mặt đầy hạnh phúc, cười tít mắt, răng nhỏ trắng tinh lóe sáng dưới ánh mặt trời!
Hướng về phía Lâm Mạc kêu một tiếng: Anh dâu!
Lâm Mạc rùng mình một cái, thiếu chút nữa là không đi nổi nữa, suy nghĩ hồi lâu, quyết đoán không thể để sự tình tiếp tục như thế, vì vậy khó khăn mở miệng nói:
"Tôi có chuyện này quên mất nói cho ông biết, liên quan tới Lâm Nhiễm."
"Bố mẹ ông đã cho Lâm Nhiễm đính hôn từ bé rồi sao!" Kiều Lễ trong nháy mắt trở mặt, kinh hoàng mà nhìn Lâm Mạc.
"Không phải… Thật ra, mẹ tôi cực kì thích con gái. Thế nhưng, ờ… Vì vậy, nó bị bắt mặc quần áo nữ, mặc nhiều quá đâm ra nghiện… Lâm Nhiễm là em trai của tôi… Là nam…" Lâm Mạc càng nói càng nhỏ.
Sau khi nói xong, Lâm Mạc hít một hơi thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng sẽ bị đánh! Tuy rằng ai cũng không nghĩ ra Kiều Lễ có thể thích em hắn, nhưng mà cũng một phần do mình đã không nói ngay từ đầu!
Thế nhưng Kiều Lễ không có động thủ, hắn trầm mặc một lúc rồi lập tức làm ra một hành động điên rồ!
Hắn xanh mặt vén váy Lâm Nhiễm lên xem!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!