Chương 37: Chế tác Kim Hương Khuyên ( Thượng )

Niệm Băng trong lòng chấn động, nhất thời từ trong hồi ức tỉnh táo lại, thầm mắng chính mình, sao lại kém cảnh giác như vậy xem ra uy lực của mỹ nữ quả thực không nhỏ a!

"Tiểu thư, tại sao làm vậy?"

Tuyết Tĩnh trừng mắt nhìn hắn, đáp:

"Ngươi vừa rồi không phải đều kêu ngươi ngươi cả nửa ngày sao? Như thế nào lại còn gọi tiểu thư nữa?".

Niệm Băng bất đắc dĩ nói:

"Vừa rồi là tiểu nhân thất thố ta hẳn phải gọi người là tiểu thư mới đúng".

Tuyết Tĩnh có vẻ phiền hà phất phất tay, nói:

"Quên đi, ta hôm nay rất buồn, thầm nghĩ tìm người để nói chuyện phiếm mà thôi, ngươi cũng đừng nên gọi ta là tiểu thư nữa cứ gọi Tuyết Tĩnh đi. Vốn muốn cùng Linh Nhi tâm sự một chút, nhưng nàng cũng chẳng hiểu rõ phương diện này, còn khiến ta mơ hồ hơn. A, được rồi, ngươi tên là gì?".

Ta là Niệm Băng.

"Vậy ngươi nói cho ta biết, nữ nhân phải như thế nào thì khiến nam nhân thích?". Tuyết Tĩnh đem hết dũng khí nói ra lời này xong, hai má đột nhiên đỏ ửng. :

Niệm Băng thầm nghĩ trong lòng, vị tiểu thư của Thanh Phong Trai này sợ là muốn lấy chồng rồi,

"Tiểu thư a, không, Tuyết Tĩnh, việc này ta cũng không biết rõ lắm, bất quá, tiểu thư xinh đẹp như vậy khẳng định là tất cả nam nhân cũng đều thích".

Tuyết Tĩnh nghe xong lời này, cặp mắt đẹp lại tràn ngập nước mắt,

"Ngươi nói bậy, vậy tại sao hắn vẫn không thích ta? Cả ngày đều mang bộ dáng khó chịu, lời nhân gia nói với hắn, hắn đều không để ý tới".

Mình chẳng thể hiểu chuyện người sao biết tình huống thế nào? Niệm Băng cười khổ đáp:

"Tiểu thư việc này sợ rằng ngươi phải hỏi thẳng hắn có lẽ hắn ngoài miệng không nói, trong lòng lại thích ngươi thì sao?".

Tuyết Tĩnh gạt nước mắt, kinh hỉ nói:

"Lời ngươi nói là thật?".

Niệm Băng chần chờ rồi nói tiếp:

"Hẳn là vậy. Người nếu thích hắn cứ tiếp cận hơn một chút là được, có chí thì việc tất thành".

Tuyết Tĩnh đập Niệm Băng một cái, rồi nói:

"Nhưng nhân gia là nữ hài tử, việc này, nữ hài tử sao có thể chủ động đây? Niệm Băng, ngươi vừa rồi nói một cô nương xinh đẹp như ta khẳng định tất cả nam nhân đều thích, vậy ngươi có thích ta như vậy hay không?".

Khặc khặc.

Niệm Băng thiếu chút nữa thì sốc mà chết,

"Tiểu thư, ngươi đừng nói giỡn thân phận chúng ta bất đồng a!".

Tuyết Tĩnh kiên trì nói:

"Mặc kệ, hiện tại không tính tới thân phận, nếu chúng ta là bằng hữu, ngươi có thể thích ta hay không?".

Từ nội tâm mà nói, người Niệm Băng hắn thích phải là nữ hài tử tính cách ôn nhu như Long Linh Nhi hoặc là Phượng Nữ, loại mỹ nữ mạnh mẽ như Tuyết Tĩnh hắn cũng chẳng phải có cảm tình gì, nhưng lúc này nhìn nước mắt trong mắt Tuyết Tĩnh, hắn thật sự không đành lòng nói lời phủ định đành khe khẽ gật đầu, xấu hổ nói: Thích.

"Hừ, dường như là rất miễn cưỡng. Bất quá, ngươi phải nhớ kỹ lời nói hôm nay, sau này nếu ta muốn ngươi làm điều gì, ngươi không được phép cự tuyệt, nghe chưa?".

Niệm Băng cười khổ đáp ứng, lúc này, hắn không đáp ứng thì còn có biện pháp gì đây? Tuyết Tĩnh quay người, lại đối mặt với minh nguyệt, thì thào nói: " Hắn thật sự rất có hình tượng a, bất quá, dung mạo tuy không bằng được ngươi, nhưng là, hắn lại là một đại kiếm sư tiếp cận vũ đấu gia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!