Chương 66: Phiên ngoại 5

Thẩm Thi Thi chạy tới nhà Cố Tín ba ngày, hôm nay lúc dắt chó ra ngoài, rốt cuộc cô cũng ấp a ấp úng nói với anh: "Đại Đại ơi, ngày kia em phải về nhà rồi, mẹ em gọi điện giục lắm

". Cô nói xong cũng không dám nhìn thẳng mặt Cố Tín, chỉ lén lút đưa mắt liếc nhìn anh. Hình như Cố Tín thoáng sửng sốt một chút, sau đó anh hơi mím môi nghiêng đầu nhìn cô:"Ừ, sắp hết năm rồi, cũng nên về nhà thôi

". Thẩm Thi Thi thấy anh có vẻ không tức giận, cuối cùng cô mới nhẹ nhõm thở phào được một hơi. Lúc trước khi anh tới nhờ cô giúp mình trông giữ chó, cô đã đồng ý thoải mái vô cùng, kết quả mới được có ba ngày đã chuẩn bị rời đi, thế nên cô mới lo Cố Tín sẽ không vui."Đại Đại cứ yên tâm nhé, em sẽ về sớm thôi

". Bảo đảm với anh xong, Thẩm Thi Thi buột miệng hỏi tiếp:"Nhưng tết này anh không về nhà sao?

"Là fan ruột của Cố Tín lâu năm, đương nhiên cô cũng biết quê nhà của Cố Tín là ở thành phố C. Nghe cô hỏi chuyện đó, Cố Tín cười khẽ một tiếng mới trả lời:"Không về được, anh mà về thể nào cũng bị mắng, hơn nữa anh còn phải làm việc".

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thi Thi nghe Cố Tín nói tới việc trong nhà, vì thế cô cũng rất ngạc nhiên. Mấy hôm trước Cố Tín có nói với cô là, anh muốn xem cô như bạn bè bình thường, khi đó Thẩm Thi Thi còn nghĩ, làm bạn bè bình thường cũng nên quan tâm tới chuyện gia đình của bạn mình một chút, chứ hoàn toàn không phải xuất phát từ tò mò mới hỏi anh:

"Tại sao về nhà lại bị mắng được chứ? Chẳng lẽ vì anh không có bạn gái à?"

Cố Tín nghiêng đầu nhìn cô, che miệng sửa lời: "Không phải vì không có bạn gái, mà là không muốn có bạn gái. Thẩm Thi Thi:..."

Được rồi, lòng tự ái của anh to quá.

"Thế anh định bao giờ mới có bạn gái?"

"Sắp rồi".

"..." Thẩm Thi Thi mở to mắt trầm mặc hai giây, tự động chuyển đến đề tài trước đó: "Đại Đại à, anh còn chưa nói tại sao về nhà sẽ bị mắng đấy?"

Cố Tín đưa tay ra tự nhiên xoa xoa tóc của cô: "Nói em nghe, đừng gọi anh là Đại Đại nữa, gọi tên anh ấy

". Thẩm Thi Thi câm nín nửa ngày, cuối cùng cũng rặn ra được hai chữ:"Cố Tín. Cố Tín cười nói:Gọi nhiều lần là quen ngay".

"Cố Tín, Cố Tín, Cố Tín, Cố Tín..." Thẩm Thi Thi lặp lui lặp tới hai chữ này không khác gì đĩa video bị kẹt. Cố Tín buồn cười xoa nhẹ trên đầu cô một cái: "Được rồi, còn gọi nữa chắc anh cũng không nhận ra tên mình mất

". Rốt cuộc Thẩm Thi Thi cũng ngừng, sửa lại tóc của mình. Và thế là, Đại Đại... Cố Tín vẫn không chịu nói cho cô biết tại sao anh ấy về nhà là bị mắng. Có lẽ Cố Tín cố ý muốn chuyển hướng câu chuyện, cho nên Thẩm Thi Thi không gặng hỏi gì thêm, kết quả là hai người một chó yên lặng đi một lúc, Cố Tín lại chủ động mở lời:"Ba mẹ anh không thích anh chơi nhạc

". Thẩm Thi Thi ngớ người, cao giọng nói:"Đại Đại à, anh chơi nhạc giỏi thế mà. Em rất mừng vì mình có cơ hội nghe anh hát

". Vốn Cố Tín cũng muốn vui vẻ lắm, nhưng tâm tình chỉ bay lên một nửa rồi đột nhiên mở miệng:"Thế Mạc Trăn thì sao?"

Thẩm Thi Thi đáp: "Mạc thiên vương cũng hay

". Haha. Cố Tín cong môi nhìn người kia chăm chú:"Thế anh với Mạc Trăn, ai hát hay hơn?"

Khuôn miệng của cô thay đổi rất nhiều lần, cuối cùng mới kiên định trả lời: "Đương nhiên là anh rồi, anh hát hay nhất. Cố Tín hài lòng:Ngoan".

Thẩm Thi Thi thở phào nhẹ nhõm, thiếu chút nữa đã đưa tay lên lau gáy dù không có lấy một giọt mồ hôi.

Hai người dắt chó đi dạo xong, Thẩm Thi Thi lại tới nhà Cố Tín ngồi một lúc. Bởi vì được uống cà phê miễn phí liên tiếp suốt mấy ngày, Thẩm Thi Thi cũng thấy hơi ngài ngại, vì vậy hôm nay cô cố ý mang một ít đặc sản ở trường tới đây ăn, hâm nóng bằng lò vi sóng là dùng được.

Cố Tín hâm đồ ăn xong thì bưng ra phòng khách, ngồi ăn cùng với Thẩm Thi Thi.

"Ài, sau khi em về nhà thì không có ai mang thức ăn cho anh nữa, cũng không có người dắt chó đi dạo cùng anh". Cố Tín cố ý dùng giọng điệu đáng thương. Trong miệng Thẩm Thi Thi còn ngồm ngoàm đồ ăn, vì thế cô ú ớ trả lời: "Không phải đâu, em thấy một mình anh cũng có thể đưa chó đi dạo mà

". Mấy ngày nay Cố Tín vẫn luôn dẫn cô đi"một tuyến đường quen thuộc

", thời gian dắt chó đi dạo hai người đều cùng nhau, thế nên Thẩm Thi Thi mới rút ra kết luận, rõ ràng Đại Đại có thời gian để chăm chó kia mà, tại sao còn muốn tìm cô chứ? Nhất định là vì cô đơn quá."Hai con cẩu độc thân dắt nhau đi thì có vui gì chứ?

"Cố Tín chê bai nhìn sang phía Husky, Husky cũng đang tỏ rõ thái độ của mình đối với họ. Cuối cùng Cố Tín cũng không thể nào ngăn nổi ánh mắt nóng bỏng của con chó, đành phải nhường cho Husky một phần. Chút đồ ăn đó chẳng đủ cho nó nhét kẽ răng, nó giải quyết nhanh chóng rồi đưa mắt nhìn chằm chằm Cố Tín. Cố Tín nhếch mép nói:"Hao Thiên Khuyển, làm chó thì phải biết hài lòng, ăn đồ ăn cho chó của mày ấy".

Thẩm Thi Thi vui vẻ ngồi ăn ở một bên cũng sững lại một lúc, hóa ra tên đầy đủ của Thiên Thiên là Hao Thiên Khuyển à...

Husky thấy Cố Tín không cho mình ăn thì bắt đầu qua cọ cọ vào người anh rồi sang Thẩm Thi Thi, Cố Tín bất lực nhìn cái đầu chó chắn ngang giữa mình và người kia, chẳng khác nào thứ kì đà cản mũi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!