Chương 44: (Vô Đề)

EDIT BY CHERYL CHEN

Bỗng bị người ta hỏi chuyện này, Mễ Tình hơi ngượng, dù gì Lâm Tĩnh Dung cũng từng theo Tiêu Cố.

Mễ Tình chậm chạp, lúng túng quay đầu lại, cười với Lâm Tĩnh Dung: "À, đúng vậy…."

Không ngoài dự đoán của Lâm Tĩnh Dung, nhưng vẻ mặt cô cũng hơi ảm đạm. Cô mấp máy môi, nhếch miệng cười một cái: "Vậy chúc mừng hai người nhé."

"Cảm ơn chị.

"Mễ Tình không biết phải nói cái gì, vì vậy, cô gật đầu rồi dắt xe đi. Ở ngoài cửa tiệm, Tiểu Đức Tử đang véo má Husky, Mễ Tình ở đằng sau ho nhẹ, mở miệng nói:"Có tin nếu tôi bảo ông chủ Tiêu anh bắt nạt chó của anh ấy không, tiền thưởng của anh hình như chưa có à?"

Tiểu Đức Tử: "…"

Cậu thu tay lại rất nhanh, nghiêng đầu nhìn Mễ Tình cười xán lạn: "Chó của ông chủ anh minh thần vũ, tôi sao dám bắt nạt nó."

"Gâu!

"Công chúa nhỏ Cẩu Đản cực kì bất mãn, xông tới trước mặt Tiểu Đức Tử sủa, Tiểu Đức Tử quay người lại, rất thiện chí xoa đầu nó. Mễ Tình không tính toán với Tiểu Đức Tử nữa, cô một tay kéo chó, một tay vịn xe đạp đi ra ngoài. Husky vừa được ra ngoài đã thỏa sức chạy, Mễ Tình vừa kéo nó vừa dắt xe, cực vất vả:"Cẩu Đản, từ từ hẵng chạy, ở đây đông người, mày còn chạy nữa thì không được ăn thịt đâu.

"Lời nói của Mễ Tình mang theo sự uy hiếp, Husky không muốn nhưng vẫn phải đi chậm lại. Đến con đường nhỏ ít người, Mễ Tình dựng xe đạp, rồi buộc xích chó vào ghi -đông xe, thử độ bền đến khi nào chắc mới thôi. Mễ Tình trèo lên xe đạp, nói với Husky:"Được rồi, mày đi trước kéo tao, không được chạy quá nhanh, nếu không thì chẳng có thịt ăn đâu."

"Gâu!" Có lẽ vì chưa bao giờ được đi kiểu này, nên Husky rất phấn khích. Nó sủa một tiếng, bắt đầu chạy về phía trước. Khi vừa mới bắt đầu,  Mễ Tình cũng đạp xe, dần dần giữ được thăng bằng, cô chỉ để chân ở bàn đạp, mặc cho Husky kéo mình chạy.

"Wow, Cẩu Đản, mày chạy kìa!"

Mễ Tình hưng phấn, nếu như trước mắt là cảnh tuyết trắng, cô chắc chắn sẽ nghĩ mình đang ngồi xe trượt tuyết.

"Gâu!"

Husky cũng từ từ tìm được cảm giác, chạy càng lúc càng nhanh, nó bắt đầu vui mừng chạy, Mễ Tình dần không điều khiển được ghi đông: "Chờ đã, Cẩu Đản, mày chạy quá nhanh, chậm lại đi!"

Husky đang chơi vui không để ý đến cô, vẫn chạy như điên. Ghi đông trong tay Mễ Tình đung đưa càng mạnh, cô không có thời gian tiếc đôi giày, vừa bóp chặt phanh, vừa đặt chân ghim chặt xuống đất, muốn để tốc độ chậm lại.

Trượt một đoạn đường xong, tốc độ đã giảm một chút, nhưng xe càng mất thăng bằng. Sức lực Mễ Tình dùng hết rồi, tay cô mềm nhũn, hoàn toàn mất thăng bằng, xe đạp trượt thẳng sang lề đường, đổ xuống.

Cô nhanh tay nhanh mắt nhảy xuống trước khi xe đổ, nhưng không tránh khỏi vận mệnh bị ngã.

Hai bên con đường nhỏ là bụi cây xanh biếc. Mễ Tình ngã xuống đó. Trên mặt đất đều là cỏ, cô ngã không nặng lắm, chỉ có lòng bàn tay bị cây nhỏ trên nền đất đâm rách mấy vết.

Cô khóc huhu đứng lên từ trong bụi cây, trên đầu còn dính lá

Cô cúi đầu nhìn áo lông trắng trên người gần như bẩn hết rồi, còn ướt nhẹp, Mễ Tình đau lòng phủi phủi, nhưng càng phủi càng bẩn.

"Gâu!

"Vừa rồi lật xe, Husky cũng bị ngã, may mà nó không kéo xe tiếp tục chạy mà tới cạnh Mễ Tình. Mễ Tình ngẩng đầu nhìn nó, phẫn nộ:"Tất cả là tại mày, bảo mày không được chạy nhanh rồi! Lần sau đừng hòng tao dắt mày đi!"

"Gâu!

"Husky có lẽ cảm nhận được mình vừa gây họa lớn, mở to đôi mắt vô tội chằm chằm vào cô. Bánh xe đạp vẫn đang quay, Mễ Tình phủi lá trên tóc, đứng dậy. Đầu gối cô đau rát, chắc trầy da rồi. Bây giờ cô mặc quần jean nên không xem được, đành nhịn đau nhức đỡ xe đạp lên, kéo Husky về:"Mày còn dám chạy thì hai ngày sau đừng có nghĩ được ăn!"

"Gâu." Husky đi theo bên cạnh cô thật chậm, như cô vợ bé nhỏ khép nép.

Mễ Tình cúi đầu nhìn nó, lông nó cũng hơi bẩn, nhưng may mà không bị thương.

A, xong đời rồi, nói với Tiêu Cố thế nào đây? Cô mím chặt môi, cúi đầu suy tư.

Trước hết, phải lén đưa chó đi spa tắm rửa, trả xe cho Lâm Tĩnh Dung, rồi trước khi Tiêu Cố trở về, tắm rửa sạch sẽ, rồi giả bộ chưa có chuyện gì dắt chó về!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!