Chương 26: (Vô Đề)

EDIT BY VŨ

BETA BY CHERYL CHEN

Mễ Tình la hét tê tâm liệt phế, tiếng thét chói tai kinh động nhân viên phục vụ, giọng của cô vẫn chư dừng hẳn, thì đã có người mặc đồ phục vụ chạy vào.

Tay Tiêu Cố còn khoác trên vai Mễ Tình, mà khăn tắm của Mễ Tình lại chồng chất bên chân. Nhân viên phục vụ nhanh chóng phân tích hiện trường, giơ sổ tay tuyên truyền còn chưa phân phát hết lên, chỉ thẳng vào Tiêu Cố lớn giọng:

"Vị tiên sinh này! Mời anh lập tức buông vị tiểu thư kia ra!"

Tiêu Cố quay đầu nhìn cô, muốn giải thích vài câu, vậy màanh  chưa kịp mở miệng, nhân viên phục vụ kia lại lớn tiếng hơn:

"Không được cử động! Lập tức buông vị tiểu thư kia ra!"

Tiêu Cố:  "…

"Cô không thể nghĩ xong rồi mới nói tiếp sao. Anh quay đầu nhìn Mễ Tình, thấy áo khoác đã vừa trên người cô, liền buông cô rồi lùi ra sau hai bước. Nhân viên phục vụ thấy anh vừa keo dài khoảng cách, nhanh chóng xông tới, nhặt khăn tắm trên đất khoác lên vai Mễ Tình:"Vị tiểu thư này, cô không sao chứ?

Có cần tôi báo cảnh sát không?"

Tiêu Cố:  "…"

Bây giờ anh mới chợt nhận ra, mình phải giải thích.

Mễ Tình vì bị đả kích quá mức, nên tạm thời mất đi khả năng nói chuyện. Nhân viên phục vụ lại cho rằng cô sợ hãi, nên đỡ cô về phòng thay quần áo.

Để lại một mình Tiêu Cố, nhân viên bên ngoài nhanh chóng dẫn anh đến phòng làm việc của quản lý suối nước nóng

Quản lý suối nước nóng là một người đàn ông trung niên hơi mập, từ khi sinh ra đã hớn hở, nhìn qua rất vui vẻ. Ông ngồi một bên ghế sô pha, cười híp mắt nhìn Tiêu Cố ngồi đối diện.

Áo khoác của Tiêu Cố bị Mễ Tình cầm, cho trên trên người anh chỉ mặc áo lông màu trắng, anh mấp máy môi, nhấn mạnh một lần nữa: "Giống như tôi đã nói rồi, tôi và cô gái kia có quen biết."

Quản lý ngồi đối diện nhấp ngụm trà nóng, cười ấm áp:

"Tôi đã xem lại camera, đúng là hai người đi chung thật. Tôi tin anh là ông chủ của cô ấy, nhưng làm ông chủ thì không nên lợi dụng chức vị làm bậy, bức bách nhân viên làm chuyện mà họ không muốn"

Tiêu Cố:  "…  

"Đừng có tự tiện suy nghĩ lung tung như vậy được không? Anh thở dài, cười với người quản lí:"Tôi nói lại một lần nữa, khăn tắm của ấy không cẩn thận bị rơi, tôi chỉ trùm áo khoác của mình lên người cô ấy thôi."

Quản lí khí thế nói:  "Trong suối nước nóng không có người trông chừng, đương nhiên anh nói thế nào cũng được."

Tiêu Cố:  "… "

Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do.

"Nếu như nhân viên chúng tôi không đến kịp lúc, anh có cam đoan mình sẽ không làm gì cô ấy không?

"Khóe miệng Tiêu Cố giật giật, trầm mặc đọ mắt cùng quản lí. Trong phòng nghỉ, Mễ Tình đã đổi lại quần áo của mình của mình, trên tay còn cầm ly nước nóng. Hơi nóng tỏa lên, khuôn mặt tái nhợt của cô cuối cùng cũng có huyết sắc. Nhân viên phục vụ thấy tinh thần cô tốt hơn một chút, dịu dàng hỏi thăm:"Vị tiểu thư, cô đã cảm thấy tốt hơn chưa?"

Mễ Tình không trả lời, nhân viên phục vụ hơi bối rối. Gặp phải sự việc như thế này, cô cũng không biết phải an ủi như thế nào mới khéo, nói: "Nếu như cô muốn  báo cảnh sát, tôi có thể đứng ra làm chứng."

Mễ Tình khựng lại, mím môi nói: "Không cần, tôi và người kia có quen biết. Anh ấy là ông chủ của chỗ tôi làm.

"Nhân viên phục vụ giật mình run run. Nháy mắt một cái, rồi nhìn về phía Mễ Tình, ánh mắt càng thêm phức tạp:"Tôi hiểu mà, có một số việc thân bất do kỷ bản thân không quyết định được.

"Lông mi Mễ Tình rung rung, cô ấy đang nghĩ đến chuyện gì vậy? Cô đang muốn giải thích, đối phương lập tức cắt ngang:"Cô đừng suy nghĩ nhiều, cứ xem như không may bị chó cắn một cái đi."

Mễ Tình:  "… "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!