Editor&Betaer: Cogau
Husky vốn là chó Cố Tín mua về nuôi, nhưng sau đó bởi vì quá bận rộn nên đành đưa cho Tiếu Cố, rồi còn đắc ý viết:
"Hai kẻ độc thân - vừa hay kết hợp thành một đôi!".
Mễ Quang không ở lại phòng khách, mà quay về phòng của mình. Nằm vật xuống giường, tiện tay cô dùng di động tìm kiếm chút thông tin về Cố Tín.
Trang tìm kiếm hiện ra hàng loạt kết quả, cô nhấn vào kết quả đầu tiên, nhìn xuống thông tin cá nhân của anh. Ôi trời ơi,... Thành phố C ư? Cố Tín là người thành phố C sao?
Mễ Quang khẽ nhíu mày, hình như là đang suy nghĩ điều gì đó.
Đúng là Thành phố C có một gia đình họ Cố, nhà họ Mễ coi như cũng có qua lại với họ. Thật ra thì họ đều là bạn bè với nhau, nhưng mà cô thân thiết hơn đối với nhà họ Cố là hai chị em Cố Trân và Cố Bảo, còn Cố Tín thì cô thật sự không có ấn tượng gì, chứ đừng nói đến Tiếu Cố.
Mặc dù đều là người nhà họ Cố ở thành phố C, nhưng có lẽ không có quan hệ gì đâu!
Mễ Quang chẳng suy nghĩ nhiều nữa, cô lướt xuống dưới, nhìn thấy một tấm hình Cố Tín vén quần áo lên. Bởi vì tấm hình chụp nghiêng mặt anh ta, nên máy chụp hình chụp ngay được hình xăm trên hông anh ta.
Mễ Quang: "......
"Hai anh em nhà này còn xăm hình cặp nữa - hình xăm anh em, tình cảm thật tốt ha! Cô mở lớn hình lên, nghiên cứu cẩn thận hình xăm bên hông của Cố Tín, trông giống như là Kỳ Lân vậy. Mễ Quang chớp chớp mắt, vậy hình xăm trên người Tiếu Cố cũng là Kỳ Lân sao? Mễ Quang nhớ đêm nhìn thấy hình xăm đó, chẳng nghĩ ra đầu mối gì nên lấy điện thoại di động đặt đồng hồ báo thức, rồi để qua một bên bắt đầu ngủ bù. Lúc cô đi là bốn rưỡi, đúng lúc gặp Tiếu Cố dắt chó ra ngoài đi dạo. Mễ Quang nhìn một lượt phòng khách, Cố Tín không còn ở đó:"Anh ấy đi rồi sao?"
"Ừ." Tiếu Cố đeo xích vào cho Husky, cầm áo khoác trên ghế sa lon lên: "Công việc của cậu ấy rất bận, chỉ thỉnh thoảng bớt chút thời gian tới, may mà còn có thể nhận ra cậu ta đấy."
Mễ Quang gật đầu đồng ý, xem ra trí thông minh của "chó cưng" cũng không tệ lắm. Tiếu Cố lôi xích chó, mở cửa, quay đầu lại nhìn Mễ Quang: "Đúng rồi, chuyện Cố Tín là em họ của tôi không cần nói cho người khác đâu nha."
"Ok." Mễ Quang thay giày đế bằng, đi ra ngay sau anh, thuận tay đóng cửa: "Nếu anh ấy là em họ của anh, anh để cho anh ấy làm đại diện Nhà hàng của anh, nhất định sẽ thu hút rất nhiều người hâm mộ của anh ấy tới ăn đấy."
Tiếu Cố nói: "Ở nhà hàng bây giờ đã rất bận rồi, không rảnh để đón tiếp thêm người hâm mộ của cậu ta nữa đâu." Anh nghĩ nghĩ, rồi cảm thấy lời của Mễ Quang cũng có lý, nếu cậu em họ có lợi dụng giá trị, vậy anh không nên lãng phí: "Nếu không thì nhà hàng mới có thể để cho cậu ta tới cắt băng khai trương đi ha."
Vốn là Mễ Quang cố ý nhạo báng Tiếu Cố nhưng không ngờ anh lại cảm thấy được, không khỏi buồn cười:
"Một ca sĩ lớn - hát nhạc Rock and roll cắt băng khai trương cho Nhà hàng tự chọn, hi hi, hình ảnh đẹp đó nha."
Tiếu Cố nghiêng đầu nhìn cô một cái: "Rất kỳ lạ sao? Đinh Mông cũng là khách quen của Nhà hàng tôi."
Mễ Quang: "......
"Đinh Mông thì cô biết, cũng là ca sĩ, trước đây cô cũng từng xem hai vợ chồng Đinh Mông ngược đãi chó phát tán trên mạng. Một cánh cửa phòng ở lầu năm bỗng mở ra, một ông lão từ bên trong đi ra. Ông lão nhìn thấy Mễ Quang và Tiếu Cố từ trên lầu đi xuống, cười hiền hậu với họ:"Hai vợ chồng son lại ra ngoài dắt chó đi dạo à."
Mễ Quang: "......"
Tiếu Cố: "......"
Anh khẽ mím môi, nói nhỏ với Mễ Quang: "Ông Khâu lớn tuổi rồi, đôi khi cũng lẫn lộn."
"À..." Mễ Quang cười với ông Khâu, đi bên cạnh anh. Tiếu Cố kéo Husky dừng lại, cùng ông Khâu hàn huyên mấy câu.
Vườn hoa Nam Thành cách nhà hàng Tự chọn của Tiếu Cố một con đường, chỉ cần đi mấy phút là tới. Mễ Quang quẹt thẻ thay đồng phục xong còn hơn 10 phút nữa mới tới năm giờ, nhưng đã khách có tới sớm ngồi chờ ở sảnh rồi.
Thực sự, Mễ Quang hơi nghi ngờ, sớm thế đã tới ăn rồi không biết có ăn nổi hay không.
Buổi tối, Thẩm Thi Thi không tới, Mễ Quang theo Lâm Tĩnh Dung. Hơn sáu giờ là khách đông nhất, Lâm Tĩnh Dung cũng bận rộn không có thời gian để ý tới cô.
Cũng may mà Nhà hàng tự chọn ngoại trừ đếm thẻ thì cũng không cần trang bị kỹ năng đặc biệt gì, Mễ Quang cũng nhanh xong việc nhưng lần đầu tiên dọn dẹp bàn thì vẫn hơi ngại.
Trước đó, mặc dù Tiếu Cố nói cho cô tan làm lúc mười giờ tối, nhưng có khách hơn chín rưỡi mới đến ăn, nửa tiếng ăn chưa xong, nên họ phải ở lại tới khi khách ăn xong mới có thể về.
Lúc Mễ Quang về đến nhà cũng gần mười một giờ, cô mệt mỏi ngã vật xuống giường, tắm cũng chẳng muốn tắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!