Không nơi nào đẹp hơn thế. Hàng trăm triệu năm trước, ngân hà cuồn cuộn, núi non trập trùng, mặt trời mọc lên từ cuối dòng chảy của thời gian, bốn mùa đánh thức những buổi sớm và chiều tà của nhân gian. Hàng triệu năm trước, tổ tiên của họ đã băng qua thảo nguyên châu Phi để đặt chân và sinh sống tại đây. Hàng triệu năm sau, họ sẽ cùng sống chết nơi này.
Bầu trời bao la ấy chưa từng thay đổi, vì vậy Sở Tuy chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó, mảnh đất dưới chân anh sẽ dần chìm vào dòng chảy vô tận của vũ trụ, rồi biến mất hoàn toàn. Thay thế nó sẽ là một chủng tộc hoàn toàn mới.
Trong cuộc tiến hóa dài đằng đẵng, trùng tộc đã trở thành chủng loài duy nhất sở hữu trí tuệ cao trong vũ trụ rộng lớn. Hình dáng của chúng không khác gì loài người, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ và bản tính hiếu sát, đặc biệt là ở trùng cái. Tuy nhiên, do sống trong cảnh chém giết triền miên, những yếu tố bạo lực còn sót lại trong máu chúng, nếu bị dồn nén đến một mức độ nhất định, sẽ dần ăn mòn thần kinh não bộ, dẫn đến cơ thể hóa cứng và tử vong.
Chỉ có pheromone từ trùng đực mới có thể trấn an điều này.
Khi trùng tộc vừa hình thành, số lượng trùng đực cực kỳ ít ỏi. Những trùng cái vốn có bản năng hung bạo vì sự sinh tồn và duy trì nòi giống đã điên cuồng cướp đoạt, thậm chí giam cầm trùng đực. Nhưng không ngờ rằng, trùng đực vốn trời sinh yếu ớt, khi bị kinh hãi hoặc tổn thương lại không thể tiết ra pheromone, khiến họ bệnh tật triền miên, lần lượt tử vong. Thấy trùng tộc đang trên bờ vực diệt vong, những cuộc hỗn loạn trong nội bộ mới tạm dừng.
Thế là các quy tắc ban đầu bị phá vỡ và một chế độ tàn nhẫn, hạ cấp mới được dựng lên.
Sau một cuộc lật đổ toàn diện, địa vị của trùng đực đã vượt xa trùng cái. Họ không cần ra ngoài làm việc, không cần vất vả lao động, thậm chí có thể cưới nhiều trùng cái. Kể cả có đánh đập, mắng chửi, họ cũng không bị pháp luật trừng phạt. Xã hội trùng tộc đã dành tất cả sự bảo vệ và bao dung cao nhất cho trùng đực của mình.
Trùng cái có sức chiến đấu vượt trội hơn trùng đực, nhưng lại phải dựa vào pheromone của trùng đực để sinh tồn. Kiểu sinh tồn kỳ quái này vào một thời điểm nào đó đã đạt đến trạng thái cân bằng vi diệu.
Trùng tộc có thể là thiên đường của trùng đực, nhưng cũng có thể là địa ngục sa đọa.
Sở Tuy là con một trong gia đình, từ nhỏ được gia đình chiều chuộng, yêu thương, chỉ là một công tử bột không biết làm gì. Vì vậy, khi một ngày anh vô tình xuyên đến trùng tộc, số phận của anh cũng không khác gì những trùng đực chỉ biết ăn bám mà thôi.
Anh không cần lo nghĩ bất cứ điều gì. Mỗi buổi sáng thức dậy, trùng quân của anh với dung mạo lạnh lùng tuấn mỹ sẽ quỳ bên giường giúp anh mặc quần áo, sau đó chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn. Nơi ở xa hoa lộng lẫy, chẳng khác gì cung điện. Khi ra ngoài, thậm chí anh không cần phải bước thêm nửa bước, đã có hàng chục chiếc phi hành khí chờ sẵn để anh chọn. Vô số trùng cái say mê anh, sẵn sàng dâng hiến sinh mạng và tài sản chỉ để mong anh dừng chân trong chốc lát.
Trong sự tán tụng và cám dỗ như vậy, liệu có ai không động lòng?
Ai có thể không động lòng chứ...
Anh cũng chỉ là con người, mà con người đều có thất tình lục dục.
Ban đầu, Sở Tuy cảm thấy rất không quen, nhưng sau đó dần dần cũng trở nên quen thuộc. Anh quen với việc trùng quân quỳ dưới đất nói chuyện với mình, quen với sự dung túng không giới hạn của những kẻ khác. Anh bắt đầu trở nên cao ngạo, thậm chí học theo những trùng đực khác, hành hạ, đánh đập trùng cái để mua vui.
Sở Tuy không hẳn yêu thích cách làm này, anh chỉ nghĩ rằng, nếu những trùng đực khác đều làm như vậy, thì anh cũng làm theo mà thôi.
Anh từng là con người, nhưng trong cuộc sống dài đằng đẵng nơi trùng tộc, anh dần biến thành một con trùng.
Sở Tuy không phải là người hoàn toàn may mắn. Cuộc sống hưởng thụ của anh chưa kéo dài được bao lâu, đế quốc đã xảy ra bạo loạn. Vì sự áp bức và sỉ nhục kéo dài của trùng đực đối với trùng cái, cuối cùng những trùng cái không chịu đựng thêm nữa mà vùng lên phản kháng, lật đổ chế độ méo mó "trùng đực là trên hết."
Toàn bộ huyết mạch quân sự của đế quốc đều nằm trong tay trùng cái. Vì vậy, khi ngày đó đến, trùng đực hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Họ không thể làm gì khác ngoài việc quỳ xuống cầu xin hoặc phẫn nộ mắng chửi một cách bất lực.
Sở Tuy cũng là một trong số họ. Vào ngày bạo loạn xảy ra, anh bị người của quân bộ bắt đi, nhốt trong một căn phòng, bị khóa chặt tứ chi như một tù nhân, không thể cử động. Nỗi sợ hãi cái chết bao trùm lấy anh, không thể xua tan.
Sở Tuy cuối cùng bắt đầu cảm thấy sợ hãi, nhưng không biết phải cầu cứu ai. Chiếc vòng áp chế sức mạnh trùng đực trên tay không chỉ triệt tiêu năng lượng của anh, mà còn làm tổn hại đến cơ thể con người của anh. Khi cánh cửa cuối cùng mở ra, anh đã thoi thóp, thậm chí không còn sức để ngẩng đầu.
Trong tầm mắt mờ mịt của anh, hiện lên một đôi giày quân đội, tiếng nói chuyện bên ngoài chỉ mơ hồ truyền vào.
"Thượng tướng... Tôi hy vọng ngài hiểu đây chỉ là trường hợp ngoại lệ... Xin đừng nán lại quá lâu..."
"Tôi tự biết chừng mực."
Giọng nói trầm thấp, lạnh lùng phía sau vang lên, nhưng với Sở Tuy, lại vô cùng quen thuộc. Anh cố gắng ngẩng đầu lên, chỉ thấy một người đàn ông mặc quân phục bước vào từ bên ngoài. Làn da cậu trắng lạnh, đôi mắt xanh nhạt ẩn dưới vành mũ tỏa ra ánh sáng u lãnh, vẻ mặt cậu không chút biểu cảm, tựa như tuyết trắng ngập trời. Khí chất cậu lạnh lùng, cao quý, không ai khác ngoài trùng quân của anh, Arnold.
Loảng xoảng——
Là tiếng xiềng xích vang lên. Trong lòng Sở Tuy không hề có chút kích động, chỉ còn sự hoảng sợ. Anh nhớ lại mình từng đánh đập, sỉ nhục Arnold, đối xử cực kỳ nhục nhã với cậu. Nghĩ đến đây, anh càng vùng vẫy dữ dội hơn.
Sở Tuy lắp bắp, mặt trắng bệch, điên cuồng lắc đầu: "Không... không... cậu không thể giết tôi... Tôi chết rồi cậu cũng sẽ chết..."
Anh từng đánh dấu Arnold, cơ thể cậu chỉ có thể tiếp nhận pheromone của anh. Nếu Sở Tuy chết, Arnold cũng sẽ bị loạn huyết mạch mà hóa cứng, tử vong.
Arnold không nói gì, mặc kệ Sở Tuy giãy giụa. Cậu rút từ túi áo ra một chiếc kim tiêm cực nhỏ, nhẹ nhàng búng ngón tay để kiểm tra dung dịch đỏ nhạt bên trong, sau đó xắn tay áo của Sở Tuy lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!