Nhìn những bình luận thiển cận này, tôi càng thấy nực cười.
Tôi chưa bao giờ giấu giếm gia cảnh của mình. Sau khi yêu nhau, tôi từng đề nghị với Chu Trì An rằng nhà tôi có mối quan hệ, có thể giúp đỡ anh trong sự nghiệp.
Chu Trì An từ chối vừa ôn hòa vừa kiên quyết.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Văn Nguyệt, anh muốn tự mình đi lên, anh hy vọng mối quan hệ của chúng ta có thể mãi đơn thuần như vậy, đừng để người nhà em dính vào, được không?"
Tôi biết lòng tự trọng của anh cao, từ đó về sau không bao giờ nhắc lại nữa, cùng anh từng bước gây dựng sự nghiệp.
Anh nói Tô Oánh từ nhỏ đã được nuông chiều mà lớn lên, chẳng lẽ tôi thì không?
Vì tiền đồ của anh, tôi không thể không vứt bỏ thể diện, nuốt xuống ấm ức, vật lộn mưu sinh ở Kinh Thị rộng lớn này.
Tôi chưa bao giờ keo kiệt sự hy sinh, từ nhỏ đến lớn tôi đã tai nghe mắt thấy tình cảm của ba mẹ chính là như vậy.
Sau khi mẹ tôi khởi nghiệp có khởi sắc, ba tôi kiên quyết đòi ly hôn, ký thỏa thuận tiền hôn nhân rồi mới tái hôn. Ông không muốn sự nghiệp mà mẹ tôi đã dốc hết tâm huyết gây dựng trở thành tài sản chung của vợ chồng, ông sợ mình bị lừa gạt, hoặc bị người khác dụ dỗ làm chuyện tổn hại đến mẹ tôi.
Sự nghiệp của mẹ tôi ngày càng lớn mạnh, thời gian rảnh rất ít, nhưng vẫn vì ba tôi mà đi xa ngàn dặm, nghiêm túc tìm kiếm công thức món ngon đã thất truyền từ lâu cho ông.
Tôi đương nhiên cho rằng, yêu nhau là phải nghĩ cho đối phương, là không tính toán cho đi và nhận lại.
Còn Chu Trì An, anh ta biết tôi vì anh ta mà chịu không ít khổ cực, lại chỉ nghĩ rằng đó là vì tôi chịu khổ được.
Nên có thể chịu khổ mãi.
Cảm giác chân tình bị chà đạp, còn đắng hơn cả ly Americano trước mắt này nhiều.
Tôi nếm thử hai ngụm, đặt cốc xuống:
"Thư ký Trương, có thể in cho tôi một bản tài liệu dự án của công ty không?"
Có lẽ từ nhỏ ba mẹ quá tâm lý, tôi lớn lên không bị ràng buộc, hình thành tính cách không thấy quan tài không đổ lệ.
Đã đ.â. m đầu vào tường rồi, thì nên kịp thời tỉnh ngộ.
Sau đó, phá luôn bức tường đó đi.
10
Sau một thời gian học việc ở công ty, mẹ tôi tuyển cho tôi một trợ lý.
Kỳ Tật, cao mét tám chín, eo thon chân dài, dưới lớp vest ẩn hiện cơ bắp săn chắc cuồn cuộn.
Gương mặt cũng toát lên vẻ hoang dã chưa thuần, nghe nói còn tốt nghiệp trường thể thao.
"Anh thật sự có kinh nghiệm à?" Tôi khá nghi ngờ.
"Trước đây từng mở công ty," Kỳ Tật sờ sờ mũi: Nhưng phá sản rồi.
Thôi được.
Dù sao cũng không cần tôi trả lương, không được thì đổi.
Ngoài dự đoán, Kỳ Tật cẩn thận hơn vẻ ngoài rất nhiều. Lúc tôi đến công ty, anh ấy đã phân loại xong email, còn có thể nắm bắt chính xác tôi thích cà phê bao nhiêu đường.
Bộ phận còn mới tuyển hai thực tập sinh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!