Chương 5: (Vô Đề)

Mở khung chat với Chu Trì An.

Tay tôi run rẩy.

Tình cảm bảy năm, nửa quãng thanh xuân vướng bận, như sợi dây quấn quanh trái tim, tầng tầng lớp lớp, kín không kẽ hở, lại đau đến xé lòng.

Tôi tự giễu cười một tiếng.

Xoa xoa cổ tay, lại nhắm mắt ngồi yên rất lâu.

[Chu Trì An, chúng ta chia tay đi.]

Thở phào một hơi dài.

Có lẽ mấy ngày nay đã bị thất vọng ăn mòn đến cực điểm, tim trống rỗng rồi, nên cũng chẳng còn đau nữa.

Gọi số điện thoại trong danh bạ được ghim lên đầu.

Vừa đổ một hồi chuông đã có người nghe máy.

Ba, tôi nén lại vị chua xót trong lòng:

"Con định về công ty nhà mình làm việc."

Lúc ngẩng đầu lên, bình luận lại xuất hiện.

[Trời ơi tin được không, con nữ phụ ham giàu chê nghèo cuối cùng cũng đòi chia tay kìa, đợi lúc nó biết bồ cũ sắp nổi như cồn khắp cõi mạng, kiếm tiền mỏi tay, chắc hối hận phun m.á. u luôn quá hahaha!]

[Đáng đời, ai bảo chen chân vào tình cảm nam nữ chính làm chi, con nhỏ đào mỏ không có kết cục tốt đẹp đâu!]

[Cứu mạng!

Con mẹ này đang diễn cái gì vậy trời, nếu không phải tui đọc truyện rồi, biết ba nó chỉ là chủ tiệm bánh bao nhỏ, chắc tui cũng tin sái cổ rồi.]

[Con mẻ màu mè cút đi, tui mở VIP là để xem nam nữ chính làm tới bến đó!]

Tôi lặng lẽ cụp mắt xuống, che đi nụ cười lạnh nơi đáy mắt.

Xem ra tiểu thuyết cũng không hoàn toàn đầy đủ nhỉ.

Vậy thì, những việc tôi có thể làm, lại nhiều lắm đây.

8

Tôi đặt vé máy bay chuyến gần nhất.

Chắc là cuối cùng cũng dỗ dành Tô Oánh xong, Chu Trì An mới có thời gian trả lời tin nhắn của tôi.

Chỉ vỏn vẹn hai câu.

[?]

[Đừng quậy nữa.]

Tôi không thèm trả lời.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Sau khi xuống máy bay, có hơn chục cuộc gọi nhỡ từ Chu Trì An.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!