Chương 4: (Vô Đề)

Video kết thúc.

Tôi ngẩn người rất lâu.

Tôi chưa bao giờ thấy Chu Trì An có dáng vẻ sống động tươi mới như vậy.

Quen biết Chu Trì An bảy năm, trước mặt tôi, anh luôn là người kiềm chế, dịu dàng.

Ngay cả trên giường, cũng chưa từng mất kiểm soát.

Thì ra anh cũng có mặt trẻ con, khí chất thiếu niên như thế.

Biết kéo dài giọng điệu trêu người ta cười, biết nhận lấy danh hiệu nhục nhã, biết nở nụ cười vừa hoảng loạn vừa bất lực.

Thật xa lạ.

Tô Oánh tiếp tục gửi tin nhắn văn bản:

[Thấy chưa, tôi và Chu Trì An thật sự không có khả năng đâu, cô mà còn nghi thần nghi quỷ như vậy nữa, tôi sẽ bảo Chu Trì An chia tay cô đấy!]

Tôi cười cười.

Trả lời cô ta: [Không cần đâu.]

Tự tôi sẽ chia tay.

7

Khi xác định mối quan hệ yêu đương với Chu Trì An, tôi chưa từng nghĩ sẽ chia tay.

Chu Trì An năm nhất đại học giống như một mọt sách, tính cách lập dị, ít nói, là người mờ nhạt nhất trong hội sinh viên.

Ngày sinh nhật tôi, hội sinh viên bảo anh đi lấy bánh kem.

Chu Trì An không bỏ bánh kem vào tủ lạnh, lúc mọi người đến chúc mừng sinh nhật tôi, kem chảy lênh láng khắp sàn.

Chu Trì An cúi đầu, hai tay siết chặt bất lực.

「Xin lỗi, tôi chưa từng ăn loại này, không biết nó khác với bánh kem thường...」

Tôi tự đội mũ sinh nhật lên đầu.

Chắp tay cười: 「Không sao đâu, coi như tớ biếu Thổ Địa công công rồi, phù hộ chúng ta không rớt môn!」

Chu Trì An mím môi, im lặng.

Sau này anh làm thêm tiết kiệm tiền, mua lại bánh kem khác đền cho tôi.

Tháng mười hai ở phương Bắc, anh xách một chiếc bánh kem đứng dưới lầu ký túc xá nữ.

Trông ngốc nghếch vô cùng.

Tôi nể mặt ăn một miếng nhỏ.

Trong mắt Chu Trì An thoáng qua một tia hối hận.

「Xin lỗi, tôi quên mất bây giờ là mùa đông.」

「Cậu muốn món quà nào khác không, tôi mua cho cậu.」

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!