Tôi muốn Chu Trì An sụp đổ.
Tôi muốn Chu Trì An trở thành con rối.
Nếu hắn đã là nam chính, tình tiết đã định sẵn hắn tài hoa xuất chúng, có thể kiếm bộn tiền.
Vậy số tiền đó, tại sao không thể vào túi tôi?
Sự đền bù hắn nợ tôi, sau này tôi sẽ từ từ đòi lại từng món một.
Ký xong hợp đồng, tôi hài lòng rời đi.
Dần dần, tôi nghe được tình hình gần đây của Chu Trì An từ miệng các nghệ sĩ dưới trướng.
Nghe nói hắn và bạn gái đang xích mích.
Theo quy định hợp đồng, Chu Trì An cần nộp năm bài hát tự sáng tác mỗi tháng.
Hắn buộc phải ngày đêm vùi đầu làm việc, không còn thời gian nấu cơm cho bạn gái, cũng chẳng còn kiên nhẫn dư thừa để dỗ dành một Tô Oánh đỏng đảnh.
Lại nghe nói hai người chia tay rồi.
Tô Oánh cặp kè với một phú nhị đại, luôn miệng nói làm anh em với người ta, lại bị vợ cả của gã phú nhị đại đó bắt gian tại trận.
Chu Trì An ngày ngày nhốt mình trong phòng sáng tác.
Chỗ ở từ căn hộ lại quay về tầng hầm.
Như thể mọi thứ lại quay về điểm xuất phát.
Bình luận chửi tôi mất hết lương tâm, chia rẽ đôi chính thức.
Tôi trực tiếp coi lời chửi đó như đồ nhắm, ăn thêm nửa bát cơm.
18
Chu Trì An lại dọn về tầng hầm.
Giống như số phận đã định sẵn.
Nhưng lần này, bên cạnh không có Văn Nguyệt bầu bạn.
Sẽ không bao giờ có một cô gái, ngày lại ngày dùng lời lẽ dịu dàng động viên hắn nữa.
Ánh mắt sáng lấp lánh, kiên định ôm lấy mặt hắn: "Chu Trì An, anh nhất định sẽ trở thành ca sĩ được vạn người chú ý!"
Hắn đã từng làm được.
Cuối cùng cũng đánh mất.
Hắn từng oán hận Văn Nguyệt, sau này nghĩ lại hắn có tư cách gì chứ.
Thành tựu của hắn một nửa đến từ Văn Nguyệt.
Kẻ phụ lòng chân tình phải nuốt ngàn cây kim, mất đi danh lợi có lẽ chính là sự trừng phạt của ông trời dành cho kẻ phụ bạc như hắn.
Thời đại học, Văn Nguyệt từng đề nghị nhờ người thân bạn bè giúp hắn một tay, Chu Trì An đã từ chối khéo.
Không phải vì ghét người khác xen vào tình yêu học đường đơn thuần, mà là vì hắn coi thường gia thế của Văn Nguyệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!