Chương 12: (Vô Đề)

Sau đó lại có 'cư dân mạng nhiệt tình' bóc phốt, bạn gái hiện tại của Chu Trì An là con gái của một kẻ quỵt nợ, bố mẹ cô ta nợ công nhân mấy chục triệu tiền dự án, cả hai cùng trốn ra nước ngoài, chỉ để lại con gái một mình đến nương tựa Chu Trì An đã nổi tiếng.

Dư luận nhanh chóng dậy sóng. Ca sĩ Chu Trì An nổi tiếng khắp mạng chỉ sau một đêm, cũng trong một đêm lại nhanh chóng sụp đổ hình tượng. Tựa như hoa quỳnh sớm nở tối tàn.

Bình luận gào thét.

「Nữ phụ cũng âm hiểm quá rồi, bản thảo từ bảy năm trước mà vẫn còn giữ, hóa ra bà này chưa bao giờ tin tưởng nam chính, luôn đề phòng anh ta, tâm cơ này, nghĩ kỹ mà lạnh sống lưng!」

「Vẫn là kiểu bé ngốc như nữ chính mới đáng yêu, sao tình tiết khác trong truyện thế này, ai nói cho tôi biết khi nào nam chính mới lật kèo ngoạn mục đây!」

「Đây đâu còn là nữ phụ nữa, đây mẹ nó là vai phản diện độc ác rồi!」

「Lũ ngu trên mạng dựa vào đâu mà chửi nữ chính, bố cô ấy quỵt nợ thì liên quan gì đến cô ấy, không biết tội không lây sang con cái à!」

Thế nào là tâm cơ sâu nặng chứ.

Đó chẳng qua chỉ là vật kỷ niệm một cô gái muốn lưu giữ tình yêu của mình mà thôi.

17

Các nhãn hàng Chu Trì An làm đại diện lần lượt hủy hợp đồng với anh ta.

Anh ta gánh trên lưng khoản tiền phạt vi phạm hợp đồng khổng lồ, buộc phải bán căn biệt thự kia đi.

Anh ta không nỡ để Tô Oánh ở tầng hầm, nên đã thuê một căn hộ nhỏ bình thường.

Tiền vẫn còn thiếu rất nhiều.

Công ty quản lý của anh ta tỏ ý có thể giúp trả nợ, nhưng hợp đồng quản lý ban đầu phải ký lại.

Lúc Chu Trì An đến công ty bàn bạc hợp đồng mới, anh ta đã nhìn thấy tôi trong phòng họp.

Anh ta sững người.

Người quản lý của anh ta giới thiệu: 「Đây là Văn tổng, hiện là cổ đông lớn nhất của công ty chúng ta, cũng là Văn tổng thấy cậu khó khăn nên đã chủ động bảo công ty giúp cậu sớm trả hết tiền phạt hợp đồng.」

Ánh mắt trì trệ của Chu Trì An lại nhìn về phía tôi.

Một tháng không gặp, anh ta gầy đến độ gần như chỉ còn da bọc xương, mặt mày trắng bệch, cằm lún phún râu xanh cũng chưa cạo.

Hoàn toàn khác hẳn người đàn ông lạnh lùng, thẳng thớm ngày xưa.

「Văn Nguyệt, em...」 Anh ta mấp máy môi, ánh mắt phức tạp.

Tôi không có hứng thú hàn huyên với anh ta, hất cằm về phía bản hợp đồng trên bàn.

「Anh xem hợp đồng mới trước đi.」

Anh ta chậm chạp lật xem, đọc được hai trang, đồng tử đột nhiên co rút lại.

「Em muốn tôi làm người viết thuê cho công ty mười năm tới? Đưa tác phẩm của tôi cho người khác, không đề tên tôi, phí sáng tác trả cho tôi chỉ bằng một phần mười giá thị trường?」

「Như vậy không phải là quá đáng lắm sao!」

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Anh ta dường như tức điên lên, đốt ngón tay siết chặt đến trắng bệch, ánh mắt lạnh băng ghim chặt vào tôi.

Tôi thờ ơ cười cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!