Chu Trì An không nói được hay không. Ánh mắt sâu thẳm của anh ta dừng trên mặt tôi rất lâu.
Nửa tiếng sau khi anh ta đi, bình luận vẫn đang chửi rủa tôi.
「Nữ phụ đúng là trà xanh mà, biết nam chính nặng tình nên cố tình vừa đe dọa vừa dụ dỗ bắt nam chính giúp mình, tâm cơ vãi!
Y chang bà giáo viên hướng dẫn cướp luận văn của tôi, đúng là đồ đạo văn trơ trẽn không biết xấu hổ!」
「Nhưng tình tiết thay đổi rồi, chắc bà này cũng biết trong lòng nam chính chỉ có nữ chính, không đời nào quay lại với bả đâu, nên mới chọn cách hạ sách này thôi, mong nam chính đừng để bả đạt được mục đích!」
「Dựa vào đâu mà tác phẩm của nam chính phải đề tên bà ta chứ, chưa thấy nữ phụ nào mặt dày như vậy! Sau này nữ chính sẽ trở thành nàng thơ của nam chính, hóng ngày nam chính lên đỉnh giới âm nhạc!」
「Đừng đồng ý, tức c.h.ế. t bà đó đi hahaha thế tôi mới hả dạ~」
Sau khi Chu Trì An rời đi, Kỳ Tật cũng biến mất.
Nửa tiếng sau mới quay lại, tay áo xắn đến khuỷu tay, để lộ làn da màu lúa mạch săn chắc.
「Đi đánh nhau à?」
Anh ta 「Ừm」 một tiếng: 「Cô bảo tôi đừng động thủ ở đây, nên tôi ra ngoài mới đánh, không ai thấy.」
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Anh ta ôm bó hoa hồng trên bàn lên, có chút bực bội.
「Bị lừa rồi, cô bé kia rõ ràng nói bán hết bó này là về nhà ăn cơm, lúc nãy tôi ra ngoài, lại thấy nó ôm một bó khác đang bán.」
Tôi mỉm cười.
Thấy bình luận toàn là thương xót nam chính, tôi lại càng cười vui vẻ hơn.
Ngày diễn ra concert, vết thương trên mặt Chu Trì An vẫn chưa lành hẳn.
Tôi ngồi ở hàng đầu tiên, chạm phải ánh mắt đang nhìn xuống của anh ta.
15
Một ngày trước, tôi nhận được thư trả lời của Chu Trì An. Vỏn vẹn ba chữ: 「Anh đồng ý.」
Quả nhiên là vậy.
Chu Trì An là người có lòng tự trọng cực cao, anh ta ghét bị người khác coi thường, một câu trêu đùa vô ý của người ngoài cũng đủ khiến mắt anh ta lóe lên tia lạnh lẽo.
Mấy năm yêu anh ta, tôi luôn cẩn thận chăm sóc cảm xúc của anh ta, động viên anh ta, bao dung anh ta, muốn giúp anh ta xóa đi bóng ma tuổi thơ.
Có lẽ vì xấu hổ, hoặc là vì không muốn tôi coi thường anh ta, anh ta chắc chắn sẽ đồng ý yêu cầu này.
Tôi chỉ vừa liếc nhìn Chu Trì An một cái, bình luận lại sôi nổi hẳn lên.
「Nhìn nữ phụ đắc ý kìa, chắc bả chưa biết nam chính với bé iu nhà ta đã củi khô lửa bốc mấy lần rồi đâu nhỉ, chỉ còn thiếu nước làm tới bước cuối cùng thôi~」
「Đêm đó nữ chính bỏ nhà đi uống say, được nam chính đang sốt ruột ôm trọn vào lòng, nữ chính lúc đó rung động luôn, cuối cùng cũng nhận ra người trước mắt chính là người thương!
Bé iu mà chủ động thì nam chính ngây thơ sao đỡ nổi~」
「Hết concert là nam chính sẽ công khai bạn gái bảo bối, nữ phụ có tức c.h.ế. t tươi không nhỉ hahaha.」
Nói đi cũng phải nói lại, nếu không có sự trợ giúp của bình luận, có lẽ tôi cũng không nhìn rõ bộ mặt thật của Chu Trì An kịp thời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!