Chương 23: Cắn Môi Dưới Của Anh

Cảnh sát rất nhanh đã tới phong tỏa hiện trường.

"Kiều đội, pháp y đã kiểm tra, nguyên nhân dẫn đến cái chết đều giống nhau, phần đầu đều bị vật cứng đánh tới chết, trêи thân thể cô gái bị chết phát hiện dấu răng và các vết hồng." Phương Dương nhíu mày, cái anh ta cảm thấy kỳ quái chính là: "Tạm thời không phát hiện người chết có dấu hiệu bị xâm phạm."

Hai người chết được phát hiện ở bên trong suối nước nóng, nước suối đều bị nhiễm một màu hồng. Nước suối có độ nóng cao, ngâm mình một thời gian, có lẽ dấu vết bị đánh cũng có khả năng biến mất, phải chờ đợi pháp y giám định lại một lần mới nói tiếp.

Kiều Tử Nham đến nơi phát hiện người chết, ngồi xổm xuống xem xét: "Người chết bị sát hại ở chỗ này." Trong suối nước nóng có rất nhiều cục đá được bỏ xuống để trang trí, trêи phiến đá nhỏ anh ấy phát hiện ra vết máu.

"Vật cứng dùng để đánh người sẽ không phải là cục đá đó chứ?" Phương Dương đi găng tay, lật xem vết máu dính trêи đá.

"Có khả năng, mang cục đá này về xét nghiệm đi." Kiều Tử Nham đứng lên, đánh giá hoàn cảnh xung quanh: "Tra được thân phận hai người chết chưa?"

"Em vừa mới tra qua, nữ tên Phùng Cam, nam là Trần Quân Hạo, Phùng Cam là cùng bạn trai cô ta tới nơi này du lịch, mà Trần Quân Hạo là cùng bạn học trong xã đoàn ở trường tới du lịch, hai người chết cũng không phát hiện giằng co." Phương Dương chỉ đám người bên kia: "Bên kia đều là bạn học cùng tới du lịch của Trần Quân Hạo."

"Điều người điều tra những người có mặt ở sơn trang đi."

"Rõ, Kiều đội."

Đường cảnh giới được giăng ra, Tống Cảnh Thần cùng mọi người đứng nhìn cách đó không xa, anh ta không nghĩ nổi rằng hiệp hội cùng nhau đi du lịch lại phát sinh cơ sự này.

"Tại sao lại như vậy, hôm qua lúc ăn tối Trần Quân Hạo vẫn còn tốt mà, không nghĩ tới…" Có nữ sinh sợ hãi bưng kín mặt.

Có người lo lắng liên lụy đến chính mình: "Hội trưởng, chúng ta tạm thời không thể đi đúng không?"

"Hung thủ giết người ở trong sơn trang, chúng ta ở đây không phải rất nguy hiểm sao?"

…..

Ninh Mật Đường nghe bọn họ nói, một trong số hai người chết tên Trần Quân Hạo, cô đối với nam sinh này cũng có chút ấn tượng, hình như hôm qua cùng nhóm leo núi với Hàn Văn Tịnh.

Kiều Tử Nham kiểm tra hiện trường xong, đem hiện trường phong tỏa. Thi thể được các pháp y kiểm tra một lần rồi, nhân viên công tác nâng thi thể người chết lên cáng, chuẩn bị đưa đi.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Ninh Mật Đường đi tới bên cạnh thi thể chuẩn bị được đưa đi.

"Làm gì thế? Tránh ra, tránh ra." Cô vừa đến gần đã bị cảnh sát ngăn cản.

"Tôi xem chút thôi." Ninh Mật Đường giải thích, cũng không tiến về phía trước.

Cách một lớp vải trắng phủ trêи thi thể, trừ ngửi được mùi hôi thối của xác chết, cô còn ngửi thấy mùi lưu huỳnh. Cô lâm vào trầm tư.

Quả nhiên, cô suy đoán đúng,

Người chết ở suối nước nóng, bị lây nhiễm mùi lưu huỳnh ở trong suối. Lần trước Lương Diễm Đình chết, từ thi thể đó cô cũng ngửi được chút kϊƈɦ thích của mùi này, không chừng lần này cũng lần đó có liên quan đến nhau.

Người trong sơn trang đều có khả năng là hung thủ, Kiều Tử Nham phân phó cấp dưới tiến hành lấy lời khai.

Trong phòng.

"2 giờ đêm qua, anh đang làm gì?" Phương Dương hỏi.

Người bị lấy lời khai đầu tiên là bạn trai của Phùng Cam, tên Tưởng Húc.

Anh ta lớn lên hơi béo, gương mặt đầy thịt toàn bộ là thống khổ: "Hôm qua tôi vẫn luôn ở trong phòng."

"Anh không phát hiện Phùng Cam mất tích ư?"

"Tối qua, tôi cùng cô ấy cãi nhau một trận, cô ấy tức giận thay áo tắm đi ra ngoài, nói là tới suối nước nóng ngâm mình cho nguôi giận."

Phương Dương nhìn anh ta một cái: "Lúc đó là mấy giờ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!