Tiết học cuối cùng của buổi sáng là lớp Trung Quốc cổ đại, mấy lớp học cùng nhau trong phòng học lớn, 150 người ngồi đến chật kín, ngay cả vị trí đầu tiên luôn bỏ trống cũng được lấp đầy, toàn người là người.
Ninh Mật Đường ngồi ở gần cửa sổ chăm chú lắng nghe bài giảng. Bài giảng của giáo sư Quách không chỉ nằm trong sách vở mà còn nằm ở hiểu biết thực tế của chính ông, biến cái nhạt nhẽo của Trung Quốc cổ đại trở nên sinh động, gần gũi.
"Oa, nhìn bên ngoài đi, em trai nhỏ kìa, quá đẹp."
Lúc này, có nữ sinh thấp giọng hét lên.
Cái bóng dáng rất cao, mặc áo thun trắng đơn giản, chiếc quần jean sáng màu, khuôn mặt tựa ngọc bích, nhìn từ xa cũng biết là trai đẹp rồi.
Nữ sinh ngồi cạnh cô cũng hùa theo, nhìn ra: "A, thật sự có kìa, nhìn thấy rồi, trai đẹp."
"Nhan sắc quá mẹ nó cao, chậc chậc, muốn lên đây hả? Có phải hay không anh ấy nhìn phòng học của chúng ta?"
"Đúng là đang tới đây, càng nhìn gần càng thấy đẹp, anh ấy đang nhìn tôi đúng không? A… Không ổn, không ổn rồi, thật sự quá đẹp trai."
…..
Bên cửa sổ là một trận xôn xao, Ninh Mật Đường cũng chú ý, cô nghe thấy giọng nói phấn khích, cũng nhìn thử xem, nhìn rồi ngây ngẩn.
Ai đó có thể nói cho cô biết, tại sao Mạc Hoài lại chạy tới trường học không, còn quang minh chính đại mà đứng ngoài cửa sổ phòng học nữa.
Mạc Hoài tìm được chỗ của Ninh Mật Đường, thấy cô đang nhìn mình, khóe mắt hiện lên chút vui sướиɠ, anh chạy tới cạnh cửa sổ. Nhưng chính anh lại không biết, vì anh chạy tới nên đám nữ sinh trong phòng học bắt đầu kϊƈɦ động không ngừng, càng ngày càng loạn.
Ninh Mật Đường bị hành động của anh dọa sợ tới mức tim nhảy lên cổ, cô không nghĩ Mạc Hoài có thể trắng trợn như thế đâu.
Mạc Hoài đứng bên ngoài nhìn cô chằm chắm, ánh mắt không rời khỏi thân ảnh cô một phút một giây nào, trong con ngươi đen thẳm kia đều là hình ảnh ngược của cô, lông mày nhướn lên, vui mừng trong mắt không tài nào che giấu.
Cô nhìn thấy anh.
Vì thời tiết vẫn còn khá nóng, cửa sổ trong phòng học đều đóng lại để bật điều hòa. Hai người cách một tấm kính pha lê trong suốt, phản chiếu hình bóng nhau, Mạc Hoài tiến thêm một bước, đến khi khuôn mặt có thể dán lên tấm kính pha lê kia, anh mới nhìn qua đó, càng thêm rõ khuôn mặt Ninh Mật Đường.
Khuôn mặt sạch sẽ, tinh xảo bị anh đè ép trêи mặt kính, ngũ quan bị đè đến biến dạng lại không tự biết. Bộ dáng buồn cười làm đám nữ sinh bên trong điên cuồng gào thét.
"Ui anh trai nhỏ đáng yêu quá."
"Đại soái ca tự làm xấu chính mình ư, đang nhìn ai vậy?"
"Lớn lên đẹp trai như vậy mà lại là tên ngốc ư…"
"Chà chà, chẳng nhẽ chỉ có tôi phát hiện anh ấy đẹp tự nhiên không qua thẩm mỹ hả?"
…..
Một màn này Ninh Mật Đường không nỡ nhìn thẳng, cô nghiêng đầu, coi như không biết đi. Nhưng mà, có một số việc không phải mình mặc kệ thì sẽ không liên quan đến mình nữa. Sau đó, tới rồi, cô thấy giáo sư cũng nhìn qua, tim Ninh Mật Đường đập cực nhanh, cô ɭϊếʍ môi, thầm nghĩ không xong rồi.
Quả nhiên, giáo sư Quách nhìn qua cửa sổ thấy hành động của Mạc Hoài. Ông đẩy đẩy mắt kính, hỏi: "Bên ngoài là người nhà của ai?"
Lời ông vừa dứt, toàn bộ sinh viên bên trong đều nhịn không được, cười lớn.
Chuyện sinh viên yêu đương, trong trường không ủng hộ nhưng cũng không cấm cản, dạy học nhiều năm như vậy, giáo sư Quách rất cởi mở và thấu hiểu nội tâm sinh viên, đối với nhiều chuyện càng sống lâu càng biết nhiều, bởi vậy tính cách ông khá hài hước, đây cũng là lý do ông được các sinh viên yêu quý.
Giáo sư Quách nhìn đồng hồ, còn một phút nữa là tan học, ông gập giáo án lại, cười nói: "Sau giờ học, đón người nhà của mình đi đi, không chút nữa các bạn nữ sinh lại không thể tới nhà ăn ăn cơm đâu."
Cả lớp được một trận cười.
Ninh Mật Đường nghe tiếng cười, gương mặt trắng nõn nóng lên, thẹn thùng đến tận mang tai.
May mắn tiếng chuông kết thúc đúng lúc vang lên, nghe đến hai chữ "tan học" của giáo sư Quách, Ninh Mật Đường vận hết tốc độ thu dọn sách vở, cầm ba lô chạy ra ngoài. Mà Mạc Hoài thấy Ninh Mật Đường đi ra, anh đem mặt mình thu lại, đuổi theo đằng sau cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!