Thưởng Nam ôm hoa mà sững sờ.
Ngu Tri Bạch cúi người xuống, ánh mắt chăm chú nhìn thiếu niên con người trước mặt, "Hôn tôi đi."
"Hả? "Thưởng Nam không theo kịp suy nghĩ của Ngu Tri Bạch.
" Tôi tặng hoa cho cậu, lẽ ra cậu nên hôn tôi một cái."
Thì ra mục đích không chỉ là tặng hoa, người giấy còn muốn có được một nụ hôn của người yêu.
Ở nơi đông người qua lại, Thưởng Nam nhìn quanh trước sau, mặt lộ vẻ khó xử, nhưng Ngu Tri Bạch lại thiếu chút hiểu biết về các quy tắc xã hội, chẳng hạn như việc không nên làm những hành động phản cảm nơi công cộng.
Khi nhìn thấy ánh mắt chứa đầy mong đợi của Ngu Tri Bạch, Thưởng Nam thở sâu một hơi rồi mới định tiến tới. Nhưng tiếc là người giấy đã mất kiên nhẫn – cậu ta nghiêng đầu, tự ép mặt mình lên môi của Thưởng Nam.
Thưởng Nam: "...... Còn có thể như vậy nữa à?"
Nhưng rõ ràng Ngu Tri Bạch rất hài lòng.
"Đi thôi, chúng ta tới lối vào của buổi triển lãm trên tầng thượng."
Nhóm Trương Hỗ đã chờ ở lối vào, Trương Hỗ và Chu Mạch mỗi người đang cầm một cây kem, vừa ăn vừa trợn trắng mắt, nhìn từ xa trông như hai nhân vật khách mời đặc biệt của buổi triển lãm đang vô cùng kinh hãi.
"Mùa đông ăn kem, quá đã! "Mặt Trương Hỗ trắng bệch.
Sau khi nói chuyện với Chu Mạch, Trương Hỗ quay lại thấy Thưởng Nam ôm một bó hoa hồng từ xa đi tới, bên cạnh là Ngu Tri Bạch. Cảnh tượng này suýt khiến cậu ta bị sặc miếng kem chưa kịp nuốt xuống.
" Còn là người không? Công khai yêu đương sớm như vậy!" Trương Hỗ nói.
Lâm Tân cắn bánh mì, "Hoa rất đẹp, học sinh giỏi tặng à?"
Thưởng Nam khẽ gật đầu một cái.
Lâm Tân cười cười.
Học sinh giỏi đối xử với Thưởng Nam cũng không tệ, Lâm Tân nghĩ cô và lớp phó sinh hoạt khá thân nhau, mà lớp phó sinh hoạt phụ trách thu các khoản chi phí hoạt động trong lớp. Các hoạt động của trường họ rất tốn kém, lần đi chơi xa nhất lên tới bảy chữ số, nhưng dù là buổi tiệc tối đơn giản hay mua tài liệu học, lúc nào học sinh giỏi cũng không có đủ tiền. Điện thoại cậu ta không có tiền, thiếu bao nhiêu thì hôm sau mới nộp được.
Cửa hàng hoa này Lâm Tân biết, toàn bán hoa nhập khẩu, ngay cả giấy gói cũng được thiết kế bởi các nhà thiết kế có chút tiếng tăm. Đối với cô không đắt, nhưng với Ngu Tri Bạch thì đây đã là một món quà đắt đỏ.
Trong lúc trò chuyện, Thưởng Nam và Ngu Tri Bạch đã đến nơi. Dù chỉ có sáu cành hoa hồng không quá nổi bật, nhưng vẻ ngoài của Thưởng Nam và Ngu Tri Bạch lại khiến họ trở thành tâm điểm. Thêm vào đó là bó hoa hồng vừa nhìn là biết tượng trưng cho cái gì– khiến ai cũng có thể nhận ra mối quan hệ giữa hai người.
"Mấy người đi dạo một vòng chỉ để mua hoa thôi à? Hoa ăn thay cơm được không?" Trương Hỗ liên tục liếc về phía bó hoa.
Lâm Tân nhéo mũi, "Oa, trong không khí toàn là vị chua nha."
"Bây giờ vào được chưa?" Thưởng Nam nhìn về phía cổng soát vé.
Mấy nhân viên công tác đứng ở cửa soát vé, bên cạnh bọn họ bày mấy thùng giấy, trên bảng hiệu bên cạnh viết rõ quy tắc tham quan triển lãm:
1. Nhóm vào tham quan không được mang theo điện thoại, điện thoại sẽ được nhân viên giữ hộ.
2. Khi vào cổng, vui lòng chọn và nhận đạo cụ yêu thích của mình.
3. Mỗi lần chỉ tiếp đón một nhóm, mỗi nhóm không dưới 10 người.
4. Trong trường hợp khẩn cấp hoặc cần sự trợ giúp của nhân viên, hoặc muốn kết thúc trò chơi sớm, vui lòng để trưởng nhóm nhấn chuông báo động.
5. Chúc bạn vui vẻ.
Nhóm của Thưởng Nam vừa đủ 10 người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!