Chương 11: (Vô Đề)

Cổ Ngu Tri Bạch chảy máu không ngừng, được mấy nam sinh đưa đến phòng y tế cầm máu.

Thưởng Nam muốn đi theo lại bị Trương Tuyết Lệ gọi lại, cô trầm mặt, "Em và Lỗ Dương, theo tôi đến văn phòng."

[14: Làm thế nào bây giờ? Camera trong lớp học đã bị Lỗ Dương phá hỏng. Cậu không có bằng chứng cho việc cậu ta đổ mực lên bàn của Ngu Tri Bạch, nhưng tôi có thể giúp cậu khôi phục một phần dữ liệu camera. Chỉ là cần năm trăm ngàn điểm tích lũy.]

Thưởng Nam: "Tôi không có năm trăm ngàn."

[14: Có thể ghi nợ trước.]

Thưởng Nam dùng năm trăm ngàn điểm tích lũy mà 14 đã vay cho mình để đổi lấy một phút dữ liệu camera. Cậu nghĩ, chắc chắn sẽ cần đến nó.

Trương Tuyết Lệ nổi trận lôi đình, các giáo viên trong văn phòng đều nhìn về phía này, họ vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì.

"Thưởng Nam, tại sao em lại đổ mực lên đầu Lỗ Dương? Em nghĩ mình đang học lớp ba tiểu học à?"

"Cậu ta đổ mực lên bàn của Ngu Tri Bạch trước," Thưởng Nam bình tĩnh trả lời, "Em chỉ đáp trả lại một lần cho huề."

Trương Tuyết Lệ không ngờ rằng Lỗ Dương là người gây sự trước, người đến báo cáo cũng không nhắc đến việc này. Sau khi biết chuyện, Trương Tuyết Lệ cau mày nhìn Lỗ Dương, "Là em làm trước sao?"

Mặt của Lỗ Dương đầy mực nước, đồng phục cũng bẩn thỉu. Hắn nhún vai, "Em không có. Nếu cô nói em đổ mực lên bàn của Ngu Tri Bạch, thì cô phải đưa ra bằng chứng."

Cuối cùng, vẫn phải dựa vào việc kiểm tra camera.

Lỗ Dương nhân cơ hội nhìn thoáng qua Thưởng Nam, vẻ đắc ý trong đáy mắt cũng không giấu được, chỉ là người sau căn bản cũng lười nhìn hắn, cụp mắt, ngay cả trả lời vấn đề của Trương Tuyết Lệ cũng có vẻ thờ ơ.

Trước đây Thưởng Nam rất kín tiếng trong lớp. Ngoài việc theo đuổi Ngu Tri Bạch mà ai cũng biết, những chuyện khác... ngay cả việc cậu là con nhà giàu, mọi người cũng chỉ biết đến nhờ một kẻ thần kinh tên là Trương Cẩu.

Thưởng Nam thích Ngu Tri Bạch, chẳng liên quan gì đến Lỗ Dương, miễn là hắn không can thiệp vào chuyện giữa Thưởng Nam và Ngu Tri Bạch.

Nhưng Lỗ Dương không ngờ, cậu thiếu gia nhà họ Thưởng này thật sự để tâm tới Ngu Tri Bạch, đến mức sẵn sàng động thủ với mình chỉ vì một tên rác rưởi như thế sao?

"Camera tôi sẽ kiểm tra sau. Thưởng Nam, nếu em là người gây sự vô cớ, tôi sẽ kỷ luật em," Trương Tuyết Lệ gõ bàn, nhìn về phía Lỗ Dương, "Còn nếu em là người bắt nạt Ngu Tri Bạch trước, thì sẽ mời phụ huynh,  em sẽ ở lại trường xem xét."

"Các em có chấp nhận được không?" Trương Tuyết Lệ hỏi.

"Được ạ." Thưởng Nam đáp lời Trương Tuyết Lệ mà không hề do dự.

Thấy Thưởng Nam trả lời quyết đoán, Lỗ Dương quan sát cậu với vẻ nghi ngờ, rồi mãi đến khi Trương Tuyết Lệ thúc giục, hắn mới lưu manh nhếch mép, " Em không có vấn đề gì."

Trương Tuyết Lệ nhìn Lỗ Dương, nghiêm khắc nhíu mày, "Nhà trường đã quy định rõ ràng, không được mang dao gậy vào, ai cho em mang? Tôi sẽ mời ông Lỗ đến trường một chuyến."

Mối quan hệ giữa Lỗ Dương và ba hắn cũng không tốt lắm, hắn không muốn trở mặt với Thưởng Nam cũng vì lý do này. Ba hắn sẽ bảo vệ hắn trước mặt người ngoài, nhưng về đến nhà, tám chín phần mười sẽ đánh chết hắn.

Hôm nay là hắn nóng nảy, nhưng trước mặt Thưởng Nam, hắn không thể nào cầu xin Trương Tuyết Lệ mà chỉ cứng cổ nói: "Cô muốn mời thì cứ mời."

"Em về lớp trước đi, Thưởng Nam, em đến xem Ngu Tri Bạch có cần đưa đến bệnh viện không, nếu có việc gì thì tới tìm cô." Trương Tuyết Lệ thở dài mệt mỏi, cô cũng có con, lại còn phụ trách một lớp 12, chủ yếu là cũng không bớt lo khiến cô thực sự mệt mỏi vô cùng.

Thưởng Nam xoay người rời đi trước, Lỗ Dương theo sát phía sau.

Ra khỏi văn phòng Lỗ Dương lau mặt, mặt và tay hắn đều đen thui. Hắn nhăn mặt khó chịu rồi gọi Thưởng Nam: "Thưởng Nam, cậu nhất định phải đối nghịch với tôi à?"

Thưởng Nam từ từ quay lại, trái ngược với vẻ bẩn thỉu của Lỗ Dương, cậu sạch sẽ không nhiễm lấy một hạt bụi. Đôi mắt đào hoa trên khuôn mặt không hề rực rỡ đa tình, mà lãnh đạm như một chiếc móc sắc bén.

"Ừ."

"Chỉ vì Ngu Tri Bạch sao?" Lỗ Dương cười nhạo, "Mẹ nó là kẻ thối nát, chưa kết hôn đã sinh ra nó, sinh con rồi cũng không an phận, đi hát hò nhảy múa để dụ dỗ đàn ông. Nếu không phải vì làm nhiều chuyện trái lương tâm, sao bà ta có thể chết sớm được? Mẹ tôi chết là do mẹ nó, nó dựa vào đâu mà sống sạch sẽ trong trắng cơ chứ?"

Hắn nói tới phần sau thì tâm tình kích động, một khuôn mặt đầy mực vặn vẹo như mặt nạ quỷ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!