Chương 10: (Vô Đề)

Chiều hôm đó, tôi đạp xe ra ngoài, bị Quý Uyên chặn lại ở đầu ngõ.

Chiều hôm ấy, tôi đạp xe ra ngoài, bị Quý Uyên chặn lại ở đầu ngõ.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Anh ta gầy đi hẳn, vẻ mặt trông rất tiều tụy, thấy tôi, hốc mắt anh ta đỏ hoe:

"Nghiên Nghiên, cuối cùng anh cũng gặp được em rồi."

Tôi nhìn anh ta không chút biểu cảm.

Trước mặt tôi, Quý Uyên dùng d.a. o rọc giấy cắt rất nhiều vết thương trên cánh tay mình, rồi đổ cồn y tế lên đó.

Vẫn chưa đủ, anh ta lại dùng bông gòn ấn vào vết thương, xé toạc nó ra.

Anh ta nói:

"Nghiên Nghiên, anh đến để chuộc tội."

Giữa mùa hè nóng bức, vậy mà anh ta lại đau đến toát mồ hôi lạnh, mặt mày trắng bệch.

Cảnh tượng này quá kỳ quái, không ít ông bà lão trong ngõ hẻm đều vây quanh, xì xào bàn tán.

"Tôi nhận ra người này! Cháu tôi mấy hôm trước cho tôi xem, nó dựa vào việc nhà giàu có, bắt nạt bạn học trong trường đấy!"

Một bà lão nắm lấy cổ tay tôi, hỏi:

"Cháu gái, nó bắt nạt cháu à?"

Tôi gật đầu.

Bà lão lập tức lấy quả trứng gà vừa mua được trong túi ni lông ra, ném vào đầu Quý Uyên.

"Phụt! Chuyện đã làm rồi, bây giờ lại giả vờ làm người tốt cái gì!"

Một bà khác cũng bước tới, chắn trước mặt tôi:

"Cháu gái, cháu có việc thì cứ đi làm đi, chúng tôi giúp cháu chặn hắn ta lại, không được thì báo cảnh sát."

Tôi vừa muốn khóc, vừa muốn cười.

Vô số khoảnh khắc bị sỉ nhục, bị bắt nạt trong quá khứ, tôi đã thực sự tưởng tượng rằng, sẽ có người xuất hiện, chắn trước mặt tôi, cứu tôi khỏi nguy hiểm.

Bây giờ thực sự đã có.

Không phải Quý Uyên mà tôi đã từng ngây thơ tưởng tượng.

Mà là những người xa lạ chưa từng quen biết.

Tôi đạp xe rời đi, đến siêu thị mua một ít đồ, khi quay lại, Quý Uyên đã không còn ở đó nữa.

Nhưng anh ta bắt đầu nhắn tin cho tôi, hết lần này đến lần khác xin lỗi, nói rằng Giang Kha là bạn chơi từ nhỏ của anh ta, là thanh mai trúc mã.

Sau đó chuyển nhà, hai gia đình nhiều năm không gặp mặt.

Lại vì chuyện làm ăn hợp tác giữa hai nhà, anh ta và Giang Kha đã đính hôn.

Khi gặp lại, Giang Kha nước mắt lưng tròng nói với anh ta rằng, ở trường cô ta có một nữ sinh, bề ngoài im lặng vô hại, nhưng thực chất thủ đoạn độc ác, vì ghen tị mà dẫn bạn bè cô lập cô ta, đẩy cô ta xuống nước, sợ chuyện bại lộ, nên đã chọn chuyển trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!