Chương 24: (Vô Đề)

Bởi vì bản thân thuận tay phải, nên Diệc Tẫn dứt khoát liền tiến vào hành lang bên phải trước.

Giống với dự đoán, bên trong chung cư vô cùng yên tĩnh, ngay cả tiếng kim rơi cũng đều có thể nghe được. Mà tiếng bước chân của Diệc Tẫn, hiển nhiên cũng sẽ trở nên vang vọng khôn cùng.

Bởi vì người đều đã di dời hết, nên cửa của những gian phòng ở đây đều đã bị khóa chặt. Cũng không mất bao nhiêu thời gian, lần lượt vượt qua hai, ba căn phòng gì đó, Diệc Tẫn cũng đã đi đến tận cùng hành lang.

Kỳ thực, tình hình của Diệc Tẫn hiện tại rất không khả quan, nếu bây giờ, có lệ quỷ đột ngột xuất hiện, y liền sẽ không còn chỗ trốn, rơi vào ngõ cụt.

Thế nhưng, không quan trọng, dù sao, bật lửa mà Phó Thụy cho vẫn còn đó…

Chỉ là, rất nhanh, ánh mắt Diệc Tẫn liền đã chú ý tới phòng vệ sinh ở ngay bên cạnh. Mơ hồ cũng từ bên trong ngửi được một chút hương khí kỳ dị, tựa như là máu tươi pha lẫn với…nước bùn tanh tưởi.

Tâm thần hơi ngưng, Diệc Tẫn liền sờ lấy bật lửa, cẩn thận thăm dò, tiến vào trong nhà vệ sinh.

Đầu tiên, ánh vào mắt y chính là một cỗ thi thể lưng dựa vào tường, hoàn toàn không có đầu, mà xung quanh lại là một mảnh máu me hỗn loạn.

Lần đầu tiên chứng kiến tràng cảnh huyết tinh như vậy, sắc mặt Diệc Tẫn liền trở nên không quá dễ nhìn. Không thể làm gì khác hơn, y chỉ có thể dời sự chú ý ra khỏi phần cổ vẫn còn đang phun máu kia. Cuối cùng cũng phát hiện đồ vật đang nằm ở trong tay thi thể.

Thứ đó, tựa như là một tấm bản đồ đang cuộn tròn…

Đè xuống cảm giác buồn nôn, Diệc Tẫn liền đạp lên huyết nhục, đi tới bên cạnh thi thể. Trực tiếp vươn tay, đoạt lấy bản đồ trong tay đối phương.

Tình huống thi thể siết tay quá chặt giống trong phim cũng không hề xảy ra, Diệc Tẫn chỉ vừa khẽ dùng sức, bàn tay của thi thể liền đã buông lỏng. Mà y, cũng dễ dàng đem bản đồ cầm lên.

Chỉ là, bản đồ vào tay, dư quang của Diệc Tẫn lại tình cờ rơi vào trên phòng vệ sinh đối diện với thi thể.

Cũng không thể nói y quan sát tỉ mỉ dường nào, chỉ là, ở giữa một dãy phòng vệ sinh khép kín như vậy, lại có một gian phòng không đóng cửa, muốn không chú ý cũng không được.

Quan trọng nhất là, theo Diệc Tẫn bắt đầu dụng tâm, không tốn bao nhiêu thời gian, y liền đã phát hiện sàn nhà ở trước phòng vệ sinh số 1 này, cư nhiên lại có một vết tích rất kỳ quái.

Loại vết tích này bắt đầu từ trong phòng, có chút dính nhớp, nhầy nhụa, tựa như chất nhờn trên người ốc sên, lại có chút giống với có người đem xác cá chết kéo lê trên đất mà để lại.

Tầm mắt bắt đầu theo vệt nước đó di dời về trước, chỉ có điều, khi thấy được điểm kết thúc kia là ở nơi nào, đáy lòng Diệc Tẫn liền không cấm có chút trầm trọng.

Thứ quỷ kia, đã chui vào ống thoát nước ngầm, hiện tại đang ở nơi nào, khi nào sẽ xuất hiện, căn bản là không người biết được…

Mặc dù nói thứ không biết mới là thứ đáng sợ nhất, nhưng Diệc Tẫn cũng không có ý định tiếp tục truy tra. Bởi vì, y vẫn còn chưa quên, bên trong chung cư này, cũng không chỉ có một con quỷ…

Thế nhưng, không biết có phải nghĩ cái gì liền tới cái đó hay không, ánh mắt khẽ lướt qua tấm gương lớn treo trên vách tường, ngay khi chỉ vừa đặt ra một bước chân, thân thể Diệc Tẫn liền đã cứng đờ.

Trong nháy mắt này, nhịp tim của y còn thả chậm lại một chút.

Bởi vì, trong một thoáng liếc mắt kia, y cư nhiên lại nhìn thấy, hình ảnh phản chiếu của chính mình trong gương cư nhiên lại không có mặt, hơn nữa, còn nhìn thẳng về phía trước, trong khi y đã xoay người.

"Chết…chết…có quỷ! Có quỷ! Trong gương…"

Tiếng la hét hốt hoảng của người đàn ông đó phảng phất vẫn còn văng vẳng bên tai, Diệc Tẫn ngay lập tức liền đoán được, chính mình đã đụng phải thứ gì.

Không biết có phải tâm lý trở nên cứng cỏi, hay là hoàn toàn tê liệt hay không, chỉ trong nháy mắt như vậy, Diệc Tẫn liền đã nghĩ ra được rất nhiều biện pháp đến đối phó thứ quỷ kia.

Chỉ là, cơ thể của y chung quy vẫn lựa chọn phương pháp thô bạo nhất, đó chính là…

Nhấc lên cây lau nhà đã phủ bụi dựng trong góc phòng, không chút do dự đem thanh sắc đập về phía tấm gương.

Chỉ nghe "loảng xoảng" một tiếng, kèm theo tấm gương, bóng người quỷ dị phản chiếu bên trong kia ngay tức khắc cũng liền đã bị nện nát, hóa thành một đống mảnh kính vỡ, rơi tả tả trên đất.

Đem cây lau nhà trong tay ném đi, Diệc Tẫn liền không chút do dự hướng về phía hành lang bỏ chạy thục mạng. Dù sao, động tĩnh lớn như vậy, ai biết được có thể hay không sẽ thu hút thứ gì…

Tình trạng của tòa chung cư này, so với nhà của Diệc Tẫn trước đó lại còn phức tạp hơn rất nhiều. Từ hiện tại tới xem, trước mắt đã có hai con quỷ xuất hiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!