Edit: Mộc Tử Đằng
Ngày hôm sau, lúc ra cửa đi làm, Thẩm Lạc Dương cố tình đứng trước cửa nhà một lát nhưng không hề nghe được động tĩnh gì trên lầu, anh nghĩ rằng lần này Hứa Kiều chắc đã thật sự từ bỏ rồi.
Mà lúc này Hứa Kiều còn đang ngủ ngon lành trong chăn.
Vì lúc trước mặt dày muốn chạy bộ với Thẩm Lạc Dương, nên mỗi ngày cô đều phải cố dậy thật sớm, nhưng bây giờ cuối cùng cũng có thể thoải mái ngủ, dậy sớm đã là việc không còn thích hợp với cô nữa.
Tối hôm qua sau khi tắm xong, đau buồn bỗng trở thành động lực làm cô gõ chữ đến sáng, một buổi tối gõ xong ba chương đến hơn ba giờ sáng mới ngủ.
"Ong ong ong ong......" Di động đặt ở trên tủ đầu giường đột nhiên rung lên dữ dội.
Dáng vẻ Hứa Kiều không chút kiên nhẫn nào, mày gắt gao nhíu lại, cô kéo chăn che qua đầu mình.
Ồn muốn chết!
Mới sáng sớm có để người khác ngủ không chứ!
Cho đến khi điện thoại hết rung, thế giới rốt cuộc cũng được yên tĩnh, Mày đang nhíu chặt của Hứa Kiều cũng chậm rãi thả lỏng ra, hô hấp dần đều đều lại, đang chuẩn bị tiến vào mộng đẹp lần nữa nhưng còn chưa được hai phút thì điện thoại tiếp tục rung lên.
"Ong ong ong...... Ong ong ong......"
Vài giây sau, dừng lại.
Chưa đến hai giây lại rung tiếp.
"Ong ong ong...... Ong ong ong......"
Cứ như vậy, di động vẫn luôn không ngừng rung, thời gian dừng lại cũng chỉ khoảng hai giây mà thôi.
Người đầu dây bên kia muốn giằng co với cô, nếu cô không nghe điện thoại, người bên kia có lẽ muốn nháo cùng cô đến trời long đất lỡ.
Đệch!
Vào lúc điện thoại vang lên lần thứ n, rốt cuộc Hứa Kiều đầy phẫn nộ xốc chăn lên rồi cầm lấy di động, đang lúc chuẩn bị chửi ầm lên nhưng người đầu dây bên kia căn bản không cho cô cơ hội mở miệng.
"Hứa Kiều, em còn biết bắt máy à! Có phải đầu em bị kẹp cửa rồi không hả, em mẹ nó bị kẹp cửa thật rồi! Hôm qua em đăng chương mới là cái quỷ gì hả! Là cái quỷ gì!"
Điện thoại mới vừa thông, đầu dây bên kia liền truyền đến tiếng mắng như đại bác của Tần Viện.
Hiện tại trong đầu Hứa Kiều là một mảnh hỗn độn.
Chương mới cái gì?
"Em mau đi xem hiện trường đi, nhìn xem chương mới của em bị oanh tạc thành cái dạng gì! Mau lăn đi xem!!"
Hứa Kiều cảm thấy lỗ tai mình bị oanh tạc đến ù rồi, cô hơi để điện thoại ra xa một chút.
Cô đã làm gì vậy?
Ngày hôm qua cô mới gõ xong ba chương!
Đến gần ba giờ sáng mới ngủ!!!!
Hiện tại bị sư tử Hà Đông Tần Viện gầm lên khiến cơn buồn ngủ của cô chạy đi phân nữa, cô lấy máy tính từ trên tủ đầu giường rồi bắt đầu xem.
Đang nhìn đến phần bình luận của truyện《 Chú mau chịu trói đi》, cô nửa ngày cũng không phản ứng được.
Ngày hôm qua cô đăng chương mới!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!