Chương 19: (Vô Đề)

Edit: Mộc Tử Đằng

Đứng ở bên ngoài bãi đỗ xe Hứa Kiều có chút nhàm chán, nhưng mà tốc độ của Thẩm Lạc Dương cũng rất nhanh, qua một lát cô liền nhìn thấy anh lái xe đến.

Xe dừng lại bên người cô, Hứa Kiều mở cửa xe ra ngồi vào.

Bản thân Thẩm Lạc Dương không phải là kiểu người thích nói nhiều nên hầu như trên xe anh đều im lặng.

Mà Hứa Kiều từ khi lên xe miệng liền nói không ngừng nghỉ.

Cho nên dọc theo đường đi, toàn là thanh âm ồn ào của Hứa Kiều, Thẩm Lạc Dương cũng chỉ là yên lặng lái xe nhanh hơn.

Thẩm Lạc Dương đem xe chạy vào bãi đỗ xe của võ quán.

Tới rồi. Anh nhàn nhạt nhắc nhở cô.

"Nhanh như vậy đã đến rồi à?" Vì sao ngày thường cô chạy đến đây cảm thấy đường đi rất dài mà, hiện tại lại nhanh thế này!

Ừ.

Thẩm Lạc Dương đem xe dừng lại vị trí cố định, sau đó mở cửa.

Hứa Kiều cũng nhanh tay đẩy cửa ra xuống xe.

Hai người cùng nhau đi vào võ quán.

Hứa Kiều nhìn thoáng qua di động, hiện tại mới 8 giờ rưỡi.

Hôm nay cô đúng là đến quá sớm rồi.

"Một lát nữa tôi có thể tham quan võ quán không?" Hứa Kiều đột nhiên bắt lấy cánh tay anh, sau đó ngẩng đầu hỏi anh.

Thẩm Lạc Dương nhìn thoáng qua cái tay đang níu lấy cánh tay mình, không nói gì.

Hứa Kiều đương nhiên phát hiện tầm mắt của Thẩm Lạc Dương đang nhìn đến bàn tay của cô, nhưng mà cô cứ tỏ ra dáng vẻ không biết gì đấy, cầm lấy cánh tay anh lắc lắc, tiếp tục hỏi.

Có thể chứ?

Thẩm Lạc Dương nhìn dáng vẻ của Hứa Kiều liền biết cô lại bắt đầu không tự giác nữa rồi, vì thế một bên anh nắm lấy tay cô đẩy ra một bên nói với cô.

Tùy cô.

Hứa Kiều nhìn tay mình bị tay anh đẩy ra, hơi hơi nhấp nhấp môi, sau đó chưa từ bỏ ý định đổi thành giữ chặt áo anh.

"Thật à, vậy anh có thể dẫn tôi đi tham quan không?"

Thẩm Lạc Dương không nói gì, chỉ là nhìn cô.

Hứa Kiều giống như đã có chủ ý từ trước, nhìn anh tươi cười sáng lạn.

Thẩm Lạc Dương nhìn trên mặt Hứa Kiều dào dạt tươi cười, không biết vì sao đột nhiên giống như bị điểm huyệt bỗng Đinh một tiếng, trái tim theo đó cũng đập mạnh một cái.

"Tôi rất bận, cô có thể nói với Trần Nhiên để cậu ta dẫn cô đi tham quan."

Nói xong, lại lần nữa đem tay cô đẩy ra, sau đó đi nhanh chóng đi đến võ quán.

Hứa Kiều lập tức đuổi theo.

"Anh bận việc gì, không phải là chưa đến giờ dạy học à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!