Chương 4: Anh ta rất vừa ý (1)

Tác giả: Đinh Mặc

Biên tập: B3

Sau khi bạn vừa ăn xong một nồi lẩu chua cay giòn ngon, người ta lại bưng thêm cho bạn một phần tráng miệng chua ngọt nữa, cảm thụ lúc đó là gì?

Câu trả lời:

Chính là cảm giác lúc này của Lục Duy Chân khi đối mặt với Hướng Nguyệt Hằng thật.

Đã thế còn béo gầy cao thấp, mỗi người một vẻ.

Thím hàng xóm không lừa cô.

Hướng Nguyệt Hằng thật ở trước mắt, thoạt nhìn trẻ hơn Hướng Nguyệt Hằng giả tầm 1-2 tuổi, cùng lắm chỉ khoảng 24, 25 tuổi. Vóc dáng cao gầy, nhưng cũng rất chuẩn mẫu, chiếc áo thun cùng kiểu khi mặc trên người anh ta lại tỏ ra thoải mái thanh tân.

Da trắng, đôi mắt vừa to vừa linh động, vừa nhìn thấy Lục Duy Chân anh ta liền mỉm cười, dáng vẻ hơi xấu hổ, còn lộ ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt.

"Chào anh, tôi là Lục Duy Chân."

Đại khái vì vừa ăn đại tiệc xong mới ăn tráng miệng, nên tâm trạng Lục Duy Chân cực kỳ bình tĩnh.

"Chào cô, tôi là Hướng Nguyệt Hằng, mời ngồi, mời ngồi." Hướng Nguyệt Hằng nói.

Lần đầu tiên gặp mặt, Lục Duy Chân còn chưa kịp phản ứng thì Hướng Nguyệt Hằng đã ngượng ngùng cười trước, trong mắt như có tia sáng nhìn sang, nhưng dáng vẻ hơi mất tự nhiên.

Lục Duy Chân thật muốn vỗ đùi một cái!

Nghĩ thầm: Đây mới chính là phản ứng khi đi xem mặt này, đâu có giống như người nọ…

Cô vô thức liếc nhìn về cách đó không xa, chỉ thấy người nọ đưa lưng về phía bọn họ, anh đã ăn xong thịt bò bít tết, lúc này đang uống nước, động tác thong thả ung dung, bóng lưng trầm ổn vững chãi như núi.

Tiếp theo, cuộc đối thoại giữa hai người liền diễn ra theo lệ thường như các buổi xem mặt khác, bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Hướng Nguyệt Hằng hỏi:

"Có bị tắc đường không?"Không, anh thì sao?Cũng vậy. Cô tốt nghiệp đại học Giang Thành sao?Lục Duy Chân:Vâng.

"Rõ ràng Hướng Nguyệt Hằng rất hài lòng:"Tôi học đại học Tương Thành, nhưng cũng có mấy người bạn học ở đại học Giang Thành, lúc đến Vũ Hán tôi còn từng qua đại học Giang Thành chơi nữa đó.Tôi cũng đến đại học Tương Thành rồi, đồ ăn ở trường các anh rất ngon.Hướng Nguyệt Hằng:Thế sao? Lần sau tìm cơ hội cùng đi nhé." Nói xong thì tự ngượng ngùng nhìn sang chỗ khác.

Ấn tượng đầu tiên của anh ta với mình khá tốt —— Lục Duy Chân nghĩ thầm.

Công bằng mà nói thì điều kiện của Hướng Nguyệt Hằng rất thích hợp với cô, nếu không cô cũng sẽ không đồng ý buổi xem mặt này.

Trình độ học vấn không tệ, ngoại hình vóc dáng cũng không tệ, nghe nói thu nhập cũng cao hơn cô. Tính cách hệt như lời của thím hàng xóm giới thiệu, hiền lành thật thà. Đây chính là người bạn trai lý tưởng mà từ trước đến giờ Lục Duy Chân luôn muốn tìm kiếm.

Có lẽ cô nên nắm chặt cơ hội này.

Nghĩ đến đây, tầm mắt Lục Duy Chân không kìm được mà nhìn ra phía xa.

Ơ…

Hướng Nguyệt Hằng giả kia đã kéo phần cơm chiên hải sản cô gọi nhưng chưa hề động tới đến trước mặt, thong thả ăn hết.

… Cô Lục? Cô Lục?

Bấy giờ Lục Duy Chân mới lấy lại tinh thần, Hướng Nguyệt Hằng thật ở phía đối diện nhìn cô bằng ánh mắt khó xử:

"Có phải… biểu hiện của tôi có chỗ nào không tốt nên mới khiến cô thất thần không?" Giọng anh ta hơi tủi thân, nhưng trong mắt vẫn có ý cười khoan dung.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!